Trang

27 tháng 12, 2014

GIA ĐÌNH THÁNH


(Thơ Đường – Lộc lư)

Nơi đây hạnh phúc tựa Thiên đường
Mái ấm đơn nghèo một mẫu gương
Mẹ đảm nước cơm công nội trợ
Cha lo cưa mộc việc bình thường
Hài nhi quấn quýt trung đầm ấm
Con trẻ vui đùa hiếu dễ thuơng
Sớm tối lời kinh vang rộn rã
Hòa giao gia thất sống khiêm nhường

Thuận thào tròn bề rất kỷ cương
Nơi đây hạnh phúc tựa Thiên đường
Nhà tranh bảo vệ che mưa nắng
Vách lá ngăn ngừa cản gió sương
Cùng cốc tiềm tàng thân tuyệt tác
Thâm sơn ẩn dấu trí phi thường
Bình an tĩnh lặng đời thanh bạch
Mặc để ngoài kia rộn phố phuờng

Bình minh rạng rỡ xoá màn sương
Ngày mới an bình chẳng vấn vương
Chốn đó chan hoà như thượng giới
Nơi đây hạnh phúc tựa Thiên đường
Bồi hồi Thánh vịnh say bừng nến
Văng vẳng thần thi ngát  tỏa hương
Nhạc khúc chim trời vang hót đón
Chào mừng Ấu Chúa khúc du dương

Đêm lặng trăng hiền đã sớm buông
Dịu êm vằng vặc chiếu đêm truờng
Dù nghèo đạm bạc mà thanh thản
Hơn phú ưu phiền cứ vấn vương
Chốn khác âu lo vì thế tục
Nơi đây hạnh phúc tựa Thiên đường
Cung trời thần sứ nhìn say đắm
Màu nhiệm Ngôi hai đã tỏ tường

Muôn đời ghi nhớ một tình thuơng
Trong ấm ngoài êm sống thảo nhường
Đầu mối gia đình từ khởi điềm
Cội nguồn xã hội mới khai trương
Quỷ ma khiếp sợ run tan tác
Thần thánh vui mừng phục mẫu khuôn
Huệ ngát khiết trinh ba tuyệt mỹ
Nơi đây hạnh phúc tựa Thiên đường./.
Bùi Nghiệp


25 tháng 12, 2014

TỘI - PHÚC NGUYÊN TỔ


(Thuận nghịch độc)

Đọc xuôi :
Huyền cơ mở lối hé thông đuờng
Án lệnh tha rồi lại mến thương
Tiên tổ tội rời, buông mất gốc
Cháu con ân bỏ, tách lìa nguồn
Nguyền câu truớc: cắt dây liên kết
Hứa phán sau: hàn mối kỷ cuơng
Thiên phúc xuống đời cho cứu giải
Phiền đau sạch xoá Chúa tha buông

Đọc ngược :
Buông tha Chúa xóa sạch đau phiền
Giải cứu cho đời xuống phúc Thiên
Cương kỷ mối hàn sau phán hứa
Kết liên dây cắt trước câu nguyền
Nguồn lìa tách bỏ ân con cháu
Gốc mất buông rời tội tổ tiên
Thương mến lại rồi tha lệnh án
Đường thông hé lối mở cơ huyền

Bongtaduong

24 tháng 12, 2014

BA NHÀ THÔNG THÁI


(Thuận nghịch độc)

Đọc xuôi :
Bừng sao ánh sáng rọi gian trần,
Trổi vượt mau cùng vững bước chân.
Lưng mỏi sá gì chưa gẫy gập?
Gót tê chi ngại thách chai sần?
Rừng giăng tuyết cản nào quên mạng,
Núi chặn sương vùi quyết dấn thân.
Hùng khí ngất cao dâng ngợp trí,
Cung Thiên cửa mở giáng uy thần.

Đọc ngược :
Thần uy giáng mở cửa Thiên cung,
Trí ngợp dâng cao ngất khí hùng.
Thân dấn quyết vùi sương chặn núi,
Mạng quên nào cản tuyết giăng rừng.
Sần chai thách ngại chi tê gót!
Gập gẫy chưa gì sá mỏi lưng!
Chân bước vũng cùng mau vượt trổi,
Trần gian rọi sáng ánh sao bừng.

Bongtaduong

23 tháng 12, 2014

THIÊN SỨ GỌI MỤC ĐỒNG


(Thuận nghịch độc)
Đọc xuôi :
Nguời ơi dậy thức tỉnh đi nào!
Buớc vội theo đường hướng dẫn sao.
Thôi gấp gấp kìa mau tạ bái!
Đó nhanh nhanh hãy kíp nghinh chào!
Trời cung mở rộng hoà chan chứa,
Đất cõi vuơn dài quyện kết giao.
Đời phúc huởng vui ngày khổ dứt,
Khơi dòng mạch sáng toả ngàn cao.

Đọc ngược :
Cao ngàn tỏa sáng mạch dòng khơi,
Dứt khổ ngày vui hưởng phúc đời.
Giao kết quyện dài vươn cõi đất,
Chứa chan hoà rộng mở cung Trời.
Chào nghinh kíp hãy nhanh nhanh đó!
Tạ bái mau kìa gấp gấp thôi!
Sao dẫn hướng đường theo vội bước,
Nào đi tỉnh thức dậy ơi người!

Bongtaduong

NOEL THỜI NAY



Cả thế giới mừng Noel rộn rã,
Toàn tinh cầu ánh điện chớp lung linh.
Khắp đông tây nô nức đón ngày sinh,
Vua cứu độ đem yên bình hoàn vũ.

Hai thiên kỷ trôi qua nào đã cũ,
Mốc thời gian tái hiện tiết đông bừng.
Bao con nguời chẳng kể giáo lương chung,
Đều rộn rã đón mừng ngày sinh nhật.

Khắp ngõ ngách điện màu hoa chói mắt,
Đầy hào quang kim tuyến rực đê mê.
Hang đá xinh cách điệu quá trăm bề,
Ôi máng cỏ nôi vàng sang trọng thể.

Hài nhi ngự hồng hào tươi tắn thế!
Kìa Giuse quắc thước đứng oai phong!
Mẹ Ma-ri diễm lệ sát bên chồng,
Trang phục đẹp hơn ngàn lần mẫu hậu.

Người chiêm ngắm ối chà sao kể thấu!
Những xiêm y lộng lẫy choáng đê mê.
Những đôi tay nam nữ khoác vai kề ,
Hạnh phúc lắm, quá chừng thôi tuyệt mỹ.

Mặt đã mở sao lòng còn khoá kỹ,
Lắm phô trương mà dạ vẫn hẹp hòi.
Cửa tâm hồn im ỉm đóng than ôi!
Bên cạnh đó còn bao người khốn khổ.

Đáng Cứu thế lầu sang không thích ở,
Cả đền đài tráng lệ cũng đâu ưng.
Đồng Belem đêm tuyết lạnh mịt mùng,
Mà sinh hạ trong cơ cùng nghèo khó.

Chỉ có lũ mục đồng Thiên sứ ngỏ,
Mới tìm sang diện kiến lạy tôn thờ.
Còn bao người sang trọng Chúa làm ngơ,
Bởi Thiên lệnh  dành cho ai  vất vưởng.

Mở banh mắt hỡi phàm nhân lạc hướng!
Trải cõi lòng nghĩ xuống vạn tha nhân …

Bongtaduong

30 tháng 11, 2014

VĂN TẾ TIỂU TƯỜNG VĂN QUANG

(Giỗ 1 năm bạn J.B Nguyễn văn Quang, lớp Khai Phá 1964, thầy giáo giám thị  (một…) truờng trung học TP.HCM. Thừa tác viên và Huớng dẫn các Giáo lý viên GX Tân Việt, GP Saigon… Từ trần 01.12.2013.)


Ngắm di ảnh bạn hiền;
Trông cốt tro hữu hảo.
Đường mây sóng ảo;
Bọt nuớc duyền tan .
Nẻo chia ly thoắt trọn một năm;
Đuờng vĩnh biệt vèo muời hai tháng.

Nhớ hôm nao:
Ngũ thập niên gắn kết nồng nàn, giây phút đã chia lìa trống vắng;
Lục bách nguyệt tri giao chí thiết, khắc giờ thôi cách biệt trùng trùng.
Thuở xa xưa lý tưởng cùng chung;
Thời hiện tại trần ai mỗi khác.

Ngỡ xa cách thời gian lẻ lạc;
Lại tương phùng hội ngộ đông vui .
Cốc rượu ngon thắm thiết, đó tôi anh hể hả nô cười;
Chung trà đậm thân tình, đây tớ cậu gật gù thích chí.

Vời vẫy nhau,   cọng rau xoàng nên mỹ vị;
Rủ rê tụ,  con tép vặt hoá cao lương,
Bá cổ ôm nhảy nhót đầu đường;
Choàng tay xiết lắc lư cuối ngõ.

Mà nay:
Ôi nước đổ về nguồn, mau chia biệt xác hoàn phấn thổ;
Hỡi lá rơi xuống cội, vội cách lìa hồn đáo thiên thu.
Nhà Thung mây khoá, ra vào biền biệt bóng ái phu ;
Núi Hổ sao chìm, sau truớc mịt mờ hình từ phụ .

Vợ xa bậu lạnh lùng vò võ;
Con vắng cha côi cút  bơ thờ.
Lớp đìu hiu trống trải,   còn đâu ríu rít đám học trò?
Trường quạnh quẽ buồn tênh,  ở đó sầu u hàng giáo chức!

Nết đứng thói đi đầy trí đức;
Lối ăn đường ở ngập tâm nhân.
Cọp để da bởi dáng oai phong ;
Nguời lưu tiếng do tình hữu hảo.

Than ôi!
Chưa bách tuế mây mời hạc đáo;
Mới thập can gió triệu quy thăng.
Đoạn mệnh nhân gian!
Dứt đời thế tục.

Luật sanh tử nào ai thoát đuợc;
Lề tồn vong chẳng kẻ dời đâu.
Dâng hồn anh xin Chúa khứng hoàn châu;
Gởi xác bạn để lửa thiêu hóa cốt.

Ngửa Trông:
Cầu Thiên Chúa khoan dung, qua kỳ tốt khốc;
Khấn ba ngôi thuơng tưởng, đến giỗ tiểu tường.
Xuân đài tự tại, chân hưởng phúc chi vô cùng;
Thọ vực tiêu dao, tín thường sinh chi hữu vĩnh.(*)
Kinh văn sở đảo!
Thỉnh chúng đồng âm!!! (**)
A Mạnh

KP. Bùi Nghiệp

 ------------------
Chú thích:
(*) và (**) 2 câu cuối trong kinh Cảm tạ niệm từ (Phục dĩ chí tôn) dịch nghĩa:
An nghỉ đài xuân, phúc hưởng chẳng cùng chẳng hết!
Tiêu dao cõi thọ, thường sinh an lạc vĩnh hằng!
Kinh cầu khẩn nguyện,
Cộng đoàn cùng khấn.


8 tháng 10, 2014

CU HAY CỤ (*)

Thơ Đuờng lộc lư.



1-
Kêu cu hoặc cụ, tớ luôn ừ.
Thắc mắc làm gì để bụng ư?
Cụ truớc chính cu duơng ngổ ngáo,
Cu sau là cụ rụt thù lù.
Ban ngày lịch sự: vênh gà trống ,
Đến tối tênh hênh:  rũ chuột chù.
Ngôn ngữ xưng hô nào bắt bẻ!
Cu cu cụ cụ tớ ư hừ.
2-
Nói nói cười cuời cổ lắc lư,
Kêu cu hoặc cụ, tớ luôn ừ.
Lai rai tới ngõ khom bàn toạ,
Thủng thỉnh lên giuờng gác chổng khu .
Đến xóm nguời thưa:  ông lão cụ ,
Về nhà vợ réo: bố thằng cu.
Hàm răng nhóp nhép lung lay rụng,
Sao cái bèo nhèo vẫn bám đu?
3-
Ruợu bầu trải chiếu lão ngồi tu,
Nhấm nháp đưa cay khoái gật gù.
Gọi hĩm hay em, bà cứ nguỷnh,
Kêu cu hoặc cụ, tớ luôn ừ.
Khuyên mình chớ cáu: văng thò lõ,
Nhủ vợ đừng khùng: tức ứa mu.
Bình tĩnh bu mày đừng thách đấu
Dĩ hoà vi quý chẳng đâu hư.
4-
Bằng hữu gặp nhau nhậu đứ đừ,
Hàn huyên sau truớc giải sầu tư.
Ba hoa dậy đất gào inh ỏi,
Phét lác rùm trời rống ngất ngư.
Gọi lão hay mày, ông cũng gật,
Kêu cu hoặc cụ, tớ luôn ừ.
Mốt mai liệu có còn tao ngộ?
Hay đã xa chơi chốn tít mù!
5-
Lúc này tuổi tớ sáu mươi dư,
Gọi cụ hay cu cũng một từ.
Quán nhậu tiếp viên đâu gọi cụ,
Chùa chiền ni nữ đố xưng cu.
Đầu xanh vênh váo ta tiền bối,
Tóc bạc khiêm nhường mỗ thất phu.
Con nít lâu năm là đúng nghĩa,
Kêu cu hoặc cụ, tớ luôn ừ.
Bongtaduong
(*) Nguời viết cố ý phạm đề và trùng từ - điệp ngữ.




22 tháng 9, 2014

CHÈO THUYỀN ĐI HỌC.


Mùa nuớc nổi học trò lên Núi Sập,(*)
Rủ rê nhau í ới đến truờng xa.
Áo nữ sinh vê túm buộc ngang tà,
Quần móng lợn xăn cao lưng ống quyển.

Xuồng ba lá tròng trành nghiêng nuớc quyện,
Đám rong rêu bỡ ngỡ nép suợng sần.
Đàn vịt chao hoảng hốt dạt hồn tan,
Con chó vện trên bờ hung hăng sủa.

Kinh phẳng lặng sóng cồn lên dẫy dụa,
Lũ học trò oang oác kháo huyên thuyên.
Đây Cống Quỳnh Trạng Lợn đội mồ lên,
Này Tú Xuất Ba Giai hồn hiển hiện.

Kìa Bá Quát gật gù tên nỏ miệng!
Nọ Xuân Huơng vén váy lũ ranh ôn!
Túi văn chuơng thi phú cả càn khôn,
Thâu tóm lại nhốt vào trong bồ chữ.
……
Nửa thế kỷ sinh lầm nguyên một lũ (?)
Phải khốn cùng nơi nấu thịt nồi da!
Thằng toi đời trong binh biến can qua,
Thằng xó bếp đuổi gà thân cá chậu.

Đứa lẩn thẩn loanh quanh bên bờ giậu,
Đứa xé rào cắm cổ chạy qua cơn.
Túi kinh luân rơi rụng hết đâu còn,
Trơ xác vạc ngẩn ngơ thành lú lẫn.

Gợi kỷ niệm đến dăm thằng lận đận,
Nhắc xa xưa một chút những ngày thơ…
Bongtaduong

(*) Núi Sập là địa danh thuộc huyện Hụê Đức, tỉnh An Giang.

18 tháng 9, 2014

DẶN DÒ

.


Xao động trống truờng lả ngọn tre,
Em mau giã biệt thú vui hè.
Lại niên học nữa chờ khai lớp,
Tề tựu nơi này chớ bỏ bê.

Trang sách mở ra thơm giấy mới,
Tâm hồn đọng lại uống đê mê.
Bảng đen chờ phấn hôn tha thiết,
Nét chữ đan thanh tụ vỗ về.

Ô bút xem kìa đang vẫy tay!
Mực nồng thơm đợi toả huơng say,
Đi thuyền nuớc nguợc đừng xao xuyến (*)
Mỗi mái chèo vung mỗi tiến này.

Chớ ngại ngần chi không chểnh mảng,
Uống từng tri thức trữ tuơng lai.
Nuốt vào tâm khảm lưu kho trí ,
Một gánh hành trang ắp thật đầy.

Bây giờ ẩn duới lũy tre xanh,
Mai mốt tinh hoa đã tựu thành.
Soải cánh không gian trời mở rộng,
Bay lên thế giới mặc tung hoành.

Quê huơng dân tộc đợi từng em,
Chớ phụ lòng đây hãy trả đền.
Kỳ vọng quê nhà luôn ngóng đợi,
Chúc nhiều mẫn tuệ nhớ đừng quên!..

Bongtaduong 

7 tháng 9, 2014

TRUNG THU NĂM CŨ.




Ngồi uống rượu xoàng giữa tiết thu
Vầng trăng lõa thể lả lơi đùa
Mở toang điện ngọc phô nhan sắc
Ngả ngớn khoe thân mặc gió lùa

Năm mươi năm trước cũng đêm rằm
Một lũ bơi thuyền vớt sóng trăng
Trai gái hồn nhiên đùa khuấy nước
Thả thơ vụng dại tán cô Hằng

Duyên dáng nàng trăng khá thẹn thùng
Rèm mây the mỏng chắn khuôn dung
Gió lay lụa trắng vô tình lộ
Nhan sắc khuynh thành đẹp sáng trưng

Lung linh ánh rọi lóa làn sông
Bỡ ngỡ rong rêu nép cạnh dòng
Sen súng vươn đài lên ngắm nghía
Hương quê thoảng nhẹ cũng say nồng

Trên đê đám trẻ thắp đèn lồng
Trống mõ ồn ào gọi đám đông
Hò hát inh tai vời chú Cuội
Xôn xao vang dậy khắp thôn đồng

Khoai sắn mang ra ngút khói tràn
Mía dong chặt sẵn chất đầy mâm
Hạt dưa cắn tảy nghe ti tách
Rúc rich vui đùa nhảy quýnh chân

Thuở ấy tôi đây chớm dậy thì
Làm thơ trổ mã nét cuồng thi
Ồ ề vỡ tiếng ngâm hào sảng
Đám gái tung hê thẹn biết gì?
…….
Thời gian thấm thoát mấy mươi năm
Kỷ niệm quê nhà cũng vắng tăm
Ai nhớ trung thu thời cũ ấy
Làm ơn nhắn gởi một lời thăm!...

Bùi Nghiệp

1 tháng 9, 2014

TUỔI GIÀ XỒNG XỘC.


Mẹ bố khỉ cái tuổi già xồng xộc
Bám theo mình bén gót chẳng buông tha
Hai năm mươi ập đến thấy đang già
Râu tóc bạc mắt hoa cùng gối mỏi

Ngày xa ấy ta bảnh trai rắn rỏi
Ngực phồng căng lá phổi nở tràn trề
Mạch máu trào cuồn cuộn những đam mê
Chân nhún nhảy cuồng quay đầy xông xáo

Trong vũ trụ ta đây nhìn cao ngạo
Trí ngông nghênh bay bổng khắp thiên hà
Thân mơ màng vùng vẫy chốn phù hoa
Con ốc bể đại dương hòng hóa kiếp.

Kìa bảy sắc cầu vồng ôm ráo riết
Lão thời gian keo kiệt ngó bâng quơ
Rất thản nhiên vết chổi quét đâu ngờ
Ngọn gió nhẹ hiu hiu thành bão tố.

Rồi từ đấy tai bay cùng vạ gió
Gánh cong oằn gập gối kiếp người ta
Vết thương đời rạch cứa tróc bong da
Bao sấp ngửa ngã nhào thân cùng khốn

Ta sặc sụa vẫy vùng sông ngu độn
Ta lao đao trồi hụp bể trầm luân
Ta ngắc ngư trong lốc xoáy quay cuồng
Ta hấp hối bên triền đê rên rỉ

Lão thời gian vô tình hay cố ý
Nỡ đọa đầy trong ngục phế tàn hoang
Trả thù ta hay định luật tuần hoàn
Mà hành hạ kiếp người luôn đeo bám

Soi dòng suối thấy hình hài ảm đạm
Mắt nhăn nheo, trắng xám cả đầu râu
Tuổi thanh xuân về quá khứ còn đâu!
Đây hiện thực trơ bày thân tàn tạ…
Bùi Nghiệp

18 tháng 8, 2014

NHÂN SINH BÁCH NGHỆ 237 - 244

Tập thơ 360 bài, viết chung Cao Bồi Già.

237.       LÒ ĐƯỜNG
Núi mía thu mua đã đến lò
Cán xay nguyên chất nấu từng lô
Động cơ quán tính cô phèn ép
Máy móc ly tâm chắt mật rò
Đóng bánh nâu ngà người thích thú
Kết tinh trắng muốt khách trầm trồ
Nếm vào ngọt lịm thanh đường lưỡi
Công đoạn làm ra thật khó ngờ
Bóng Tà Dương

238.       PHU CAO SU
Thế kỷ trước này mộ thợ phu
Đồn điền tập hợp cấy cao su
Ngay hàng xuống giống dài bao dặm
Thẳng lối ươm mầm rộng mấy lô
Chướng khí thương hàn đau dẫy giụa
Nghịch mùa sốt rét bệnh co ro
Bao giờ cây mới hòng cho nhựa?
Đời thợ cơ cùng cạn máu khô
Bóng Tà Dương

239.THƯ KÝ
Phụ Sếp mọi bề tựa cánh tay
Linh tinh đủ việc    ,tháng qua  ngày
Soạn thư, chuyển fax cùng sưu lục
Đánh máy, trình thư lẫn giải bày
Nhắc nhở lịch công ,không thiếu sót
Cất lưu  văn bản  giữ nghiêm đầy  
Chuyện to, việc bé đều chăm kỹ
Chủ hỏi điều gì  , đáp được ngay !
                CAO BỒI GIÀ

240. THỢ UỐN TÓC
Chị muốn đầu quăn cứ đến tôi
Còn em thích duỗi,dễ ngay thôi
Bới bồng,đuôi cá theo theo mốt
Cắt ngắn,đầu lân hợp hợp thời
Chải thuốc ủ hơi, làn suốimượt
Úp nồi sấy điện ,sóng mây trôi
Dung nhan tươi mới xinh xinh hẳn
Lắm chị chồng khen,toét … miệng cười!
                CAO BỒI GIÀ

241.                    THỢ CẠO MỦ
Khoanh vòng rạch cạo vỏ cao su
Nhựa trắng tươm ra chảy xuống tô
Sáng đến gom chung chờ tích góp
Chiều về xếp đống đợi phân thu
Độc hơi ẩn núp rình xâm nhập
Tà khí lan tràn chực xáp vô
Chế biến làm ra nhiều sảm phẩm
Chỉ người thợ mủ rũ xương khô
Bóng Tà Dương

242.                   TRỒNG BÔNG VẢI
Thổ nhưỡng quê ta hợp cấy bông
Bốn mùa thu hoạch dễ như không
Tưới tiêu đẵm đụa nhưng đừng úng
Xới xáo tơi đều lại chớ bong
Bứng ngọn ngay thời non đã đủ
Thu hoa đúng điểm chín vừa xong
Bao nhiêu tiện lợi từ bông vải
Quần áo đồ dùng mọi ích công
 Bóng Tà Dương

243. THỢ THÊU
Thoăn thoắt đan xen sợi chỉ màu
Từng đường kim lượn  diệu kỳ sao
Mai,Lan, Cúc,Trúc như vươn nở
Rồng, Phượng, Lân, Ly tựa uốn nhào
Tà áo lung linh phô nghệ tuyệt
Bức tranh sống động rõ tài cao
Khung thêu thực sự là sân khấu
Thuật sĩ tay vàng múa mũi khâu
              CAO BỒI GIÀ

244 CÔ HÀNG THỊT
Cô nàng tay thớt với tay dao
Miệng nhoẻn  cười duyên ngọt tiếng chào
Pha thịt thật nghề , siêu đẳng pháp.
Lừa xương  rõ điệu ,tuyệt chiêu đao
Thừa “lòng “đánh tiếng còn chờ đấy
Sẵn “thủ “ làm mai hãy giúp nào…
Ba chỉ, tim , gan giò với cật
Hầu chàng xoay đủ món  sơn hào …

CAO BỒI GIÀ