Trang

9 tháng 3, 2016

KINH BÁCH DỤ 96-98


96. Giả Mù

Xưa đám thợ lao công khổ sở
Bởi ông vua đày đủ trăm đuờng
Bao người nhuốm bệnh thảm thương
Chết trong oan ức thây vương núi rừng

Có một kẻ nuớc cùng nghĩ kế
Giả mù đui cốt để về nhà
Quả tình nô dịch đuợc tha
Nhiều anh bắt chước toan đà làm theo

Đang bàn tính rủ nhau móc mắt
Có nguời khôn ra mặt can ngăn
Khi mù sẽ khổ gấp trăm
Suốt đời chịu cảnh tối tăm sao đành
oOo
Người cõi tục tham danh háo lợi
Nên dối gian phạm giới không tu
Nội tâm u tối đui mù
Làm sao giải thoát thiên thu luân hồi

97. Cướp Áo Lông Dê

Có hai kẻ đồng hành bất chợt
Cuớp đón đầu trấn lột tư trang
Một anh nhanh nhẹn vội vàng
Núp trong bụi rậm duới tàn cây to

Anh còn lại chần chờ bị tóm
Chiếc áo lông giựt gọn khỏi tay
Bên trong đuờng chỉ áo may
Có vài đồng bạc giấu ngay kỹ càng

Nguời bị nạn xin  van cuờng đạo
Chuộc một đồng lấy áo được không?
Bọn này quát hỏi cuồng ngông
Tiền đâu mà có lại mong chuộc nào

 Tiền tôi giấu trong bâu cổ áo
Đích vàng y đố bảo sai lầm
Đằng kia có thợ kim hoàn
Không tin cứ lại hỏi toan biết liền.
oOo


Tu tập tễnh chưa bền công đức
Làm sao đương ma trược não phiền
Chính mình làm hại bản thân
Thêm gây tổn thất  họa lan sang nguời

98. Ðứa Nhỏ Bắt Rùa

Xưa có trẻ đùa chơi bãi trống
Bắt được rùa ẩn chốn bờ đê
Muốn đem xẻ thịt mang về
Nghĩ không ra việc giết đi kiểu nào

Có người lạ nhìn vào chỉ chước
Cứ đem dìm xuống nước chết thôi
Cả tin nhẹ dạ nghe lời
Rùa kia gặp nuớc xoải bơi thoát nàn
oOo
Tu Phật pháp thuyền tâm sắp cập
Lại nghe lời đường mật cả tin
Ma vương dụ dỗ sắc tình
Chung quy hỏng hết căn lành biến tan

HẾT

Nói 100 bài nhưng Bộ kinh Bách Dụ chỉ có 98 bài thí dụ của Phật nói, do Ngài Pháp Sư Tăng Già Tư Na sao lục trong kinh tạng. Hai thí dụ rốt sau: "Thuốc hay hòa trong đường phèn", "Dùng lá gói thuốc A Dà Ðà" là của Pháp Sư tự soạn, để tổng dụ cho diệu lý đủ trong những thí dụ trên. Một đời thuyết giáo trong bốn mươi chín năm, tùy theo căn cơ chúng sanh sai khác, Ðức Phật nói ra vô lượng Pháp môn không đồng. Khi nói thấp, khi nói cao, từ dễ lần đến khó, đem gần tỉ dụ xa. Chung qui chỉ hướng về một mục đích duy nhất là làm cho chúng sanh tự giác ngộ bản tánh sáng suốt của mình….

99-100 Lời Cuối Quyển

Của nhà biên dịch Pháp Sư Tăng Già Tu Na

Tôi biên dịch bổn kinh Đức Phật
Để ví von chánh pháp mênh mang
Xem qua chẳng mấy nghiệm trang
Nhưng suy nghiệm thấu ẩn tàng thực trung

Như thuốc đắng trộn chung đường ngọt
Khi ăn vào bệnh bớt chóng qua
Lá cây bọc thuốc Dà Đà
Đem về giải độc vỏ mà bỏ đi

Chuyện vui vẻ như bì lá gói
Ở bên trong ý đợi duyên chờ
Gẩm suy thí dụ đừng lơ
Lý màu tâm bệnh tiễu trừ khỏi ngay

_______
Kiểm thảo trọn tập xong ngày 7 tháng 11 Âm Lịch (1958)
Thượng Toạ: Thích Trí Tịnh
Kiểm duyệt số 2598/ XB ngày 17/12/1959

Chuyển dệt thơ: Bóng Tà Dương – Bùi Nghiệp

3 tháng 3, 2016

KINH BÁCH DỤ 91-95


91. Người Nghèo

Xưa có một anh nghèo lam lũ
Trông thấy nguời giầu sụ thảnh thơi
Bao năm dành dụm ít oi
Thì thôi vứt quách cho rồi để chi

Có người biết vội đi can gián
Tiền ít mà nuôi mạng bao năm
Bây giờ chán nản muốn quăng
Đói làm sao sống nhăn răng chết liền
oOo
Hàng tăng chúng Phật duyên giác ngộ
Ít hoặc nhiều cứ cố chuyên chăm
Phân bì so sánh sai lầm
Nản lòng bỏ hết mất tăm còn gì

92. Ðứa Nhỏ Được Đuờng

Xưa thiếu phụ đi đuờng mệt mỏi
Bồng đứa con rã gối dừng chân
Gốc cây ngủ thiếp mơ màng
Để con ngồi đó hành trang vứt bừa

Có một kẻ đi qua thấy thế
Đưa cục đường dụ trẻ ngồi ăn
Bao nhiêu vàng bạc tư trang
Gian phi lột hết tiêu tan gia tài
oOo
Tu cảnh giác chớ hoài sai nhãng
Giữ ngày đêm phải gắng kiên trì
Giặc phiền não đến cướp đi
Mơ màng không biết còn gì công lao

93. Bà Già Đánh Cọp

Có bà lão gốc cây ngồi ngủ
Đang thiu thiu chợt hổ đến vồ
Mắt choàng quýnh chạy vòng vo
Quanh cây cổ thụ tránh cho hổ nhào

Cọp tức tốc nhảy vào chộp hẫng
Chân chẳng dè vướng cháng ba cây
Rút ra kẹt cứng không lay
Bà già ghì chặt hai tay giữ nhàu

Cọp vùng vẫy sao đâu gỡ đuợc
Có một nguời cất bước lại gần
Bà kia thuơng lượng  ân cần
Cùng nhau đánh cọp chia phần thịt chung

Nguời nọ nghĩ bất ưng có lộc
Đã nhận lời đánh cọp hòng chia
Thú – nguời quần thảo tư bề
Bà già mưu mẹo chạy đi thoát nàn

Biết trúng kế thở than đã muộn
Đành cố theo đánh lộn thú rừng
Hỡi ơi sức kiệt lực cùng
Không lâu phải chết não nùng mang theo
oOo
Phải tỉnh táo giao kèo cam kết
Cùng hợp đồng chia chác phần ăn
Mưu sâu tính toán bẫy giăng
Sa vào gánh họa tàn thân khốn cùng

94. Hiểu Lầm

Xưa có cặp gái trai phóng đãng
Đợi anh chồng đi vắng ngoại tình
Đang ân ái bất thình lình
Chồng về phát hiện vợ mình gian dâm

Rất giận dữ lăm lăm kiếm báu
Đứng cửa ngoài đợi tẩu thoát đi
Nhân tình dặn trốn hiểm nguy
Nhớ theo đường lối “Ma ni” chạy về(*)

Nghe cứ tưởng phải bê báu ngọc
Chạy loanh quanh tìm bọc trân châu
Anh chồng vung kiếm bay đầu
Xác quy địa phủ hồn chầu Diêm vương

oOo
Lý trung đạo hai đuờng tu hậu
Chớ hiểu lầm không thấu lối đi
Ma vô thường hại tức thì
Đều do luẩn quẩn sông mê chìm thuyền

(*) Nguyên lai ở Ấn Độ đối với hai chữ "Ma ni" có nhiều ý nghĩa: 1) là rạch nước, 2) là ngọc bảo châu, cô bảo với tình nhân ấy là muốn thoát hãy theo rạch nước mà ra.

95. Hai Con Hạc

Có đôi hạc sống cùng chung ổ
Đến mùa thu trái đỏ chín cây
Tha vào trong tổ tràn đầy
Làm kho  tích trữ những ngày mùa đông

Trời hanh nực trái phồng xẹp xuống
Con trống về trách mắng vợ nhà
Ở không lén lút ăn quà
Nên vơi một nửa rõ là vô duyên

Con Hạc mái tự nhiên oan ức
Cố phân trần sau trước cho nghe
Thằng chồng cố chấp u mê
Mổ con mái chết phu thê chia lìa

Mấy ngày tới lê thê mưa  mãi
Nuớc ngấm vào quả lại phồng lên
Lúc này mới rõ trắng đen
Giết lầm con vợ khóc rên muộn màng
oOo
Tham danh lợi trần gian chung chạ
Ý không kiên nổi dạ nghi ngờ
Gây nên hậu quả vô bờ
Ăn năn không kịp sa cơ tội tình


Dệt thơ: Bóg Tà Dương