VĂN
TẾ BẠN (@)
Rất thương nhớ bạn hiền:
Giu-se Vũ Duy Thống, Lớp Khai Phá 64 Chủng viện Tê-rê-sa Long Xuyên. Đương nhiệm
giám mục chính toà GP Phan Thiết.Từ trần 08h00 ngày 01.3.2017.
Anh
Thống!
Anh
Vũ Duy Thống!
Đến
chốn đời đời;
Về
nơi hằng sống.
Thái
bình xưa quê cũ, Nhâm thìn (1952) khởi tấu đời thường;
Phan
Thiết mới xứ này - Đinh dậu (2017) hồi quy đất trọng.
Từ
nhi đồng bền lý tưởng, cậu chủng sinh dấn bước
thiên sai;
Đến
đáo thọ vững tâm can, ngài giám mục ra tay lương đống.
Nhớ
trước đây:
Lối
tu hành trắc trở dở dang;
Đường
tục lụy lao đao khốn đốn.
Vẫn
khuyên dạ: Hãy trung thành;
Luôn
nhủ lòng: Đừng chộn rộn.
Từng
khổ ải, làm công nhân cho xưởng dệt long đong;
Đã
bôn ba, chạy thương mại với chợ trời lật lọng.
Còn
bán mặt cho đất, trúc- mây- tre tổ hợp loay hoay;
Lại
trao lưng cho trời, hợp tác xã nông trường bì bõm.
Nghiên
bút chớ buông tuồng!
Sách
đèn đừng lơi lỏng.
Lúc
phùng thởi không vênh váo cười vang;
Khi
vận hạn chẳng hổ ngươi khóc rống.
Đường
Thiên sai thử thách nổi giông;
Ơn
Chúa gọi cam go trào sóng.
Luôn
phó dâng nhất dạ cậy trông;
Hằng
tin tưởng duy tâm hy vọng.
Đến
ngày!
“Tình yêu Chúa nồng nàn thúc bách”(*),
câu khấn nguyền mỗi buổi thầm thì;
Sứ
mệnh Cha tha thiết kêu vời, tiếng đoan hứa hằng đêm đánh động.
Đời
linh mục, nhận ra công săn sóc cây mầm;
Nghiệp
giáo sư, lo gắng sức vun bồi hạt giống.
Vất
vả thay công việc xới cày, cần cù tháng tháng, gieo đơm hoa ngan ngát lừng thơm;
Miên
man với tay nghề liềm hái, tích luỹ năm năm, gặt kết quả ngọt ngon mượt óng.
Tiếng
Phúc âm lan mặt đất rền vang;
Lời
chân lý trải không gian vẳng vọng.
Suối
thoải mái, uống nước trong hoan hỷ no lòng;
Đồng
thênh thang, ăn cỏ mượt thoả thuê mát họng.
Mắt
nhìn xa quan sát, gậy chủ chăn canh sói dữ gầm gừ;
Thân
gác cửa đề phòng, tay mục tử dắt chiên khờ ngập ngọng.
Người
nghệ sĩ:
Bút
hằng đêm đang thao thức đợi chờ;
Nghiên
mỗi tối cứ bồi hồi trông ngóng.
Chút
hơi sương lất phất lại in hằn;
Vài
“hạt nắng vô tư” mà lắng đọng.
Tạo
say mê từng nét nhạc tuyệt vời;
Gây
thấm đẫm những lời ca diễm mộng.
Chải
chuốt điệu thấp cao;
Trau
tria cung trầm bổng.
“Thông
vi vu” cùng gió cuốn miên man;
Vũ
dào dạt với mây vờn lồng lộng.
Mật
thiết với trời cao;
Hoà
giao cùng biển rộng.
“Đôi
khi” thôi để đủ sức mong manh;
“Một
chút” đó cho vừa thân bé bỏng.
Nói
chẳng cùng mỗi bước dập dìu;
Kể
sao hết từng trang sống động.
Thường
hạnh ngộ:
Với
bạn bè thoải mái vui vầy;
Cùng
bằng hữu hả hê hào phóng.
Tay
trong tay hoan hỷ thân thương;
Mặt
đối mặt nồng nàn quý trọng.
Ôn
thời gian quá khứ cơ hàn;
Giữ
kỷ niệm xa xưa rực nóng.
Năm
mươi năm dư tình bằng hữu, kết liên tựa sắt cùng đồng;
Nửa
thế kỷ trọn nghĩa tri âm, gắn bó như hình với bóng.
Từ
thuở ấy phận nhỏ duyên xoàng;
Đến
hôm nay quyền oai chức trọng.
Vẫn
nhớ thuở sách đèn;
Không
quên thời lều chõng.
Than
ôi!
Chứng
trầm kha lá phổi im lìm;
Cơn
bạo bệnh buồng tim bất động.
Dăm
ngày đột ngột, xác phàm sinh kiếp thế mong manh;
Mấy
khắc nào ngờ, thân phù thế phần người dòn mỏng.
Trăm
đồng đạo ủ ê;
Vạn
chiên non bi thống.
Mây
bặt trôi để biển lặng chào đưa;
Gió
ngừng thổi cho rừng nghiêm tiễn tống.
Khóc
bạn hiền tử biệt, trần thế hỡi đưa đường;
Buồn
bằng hữu sinh ly, Thiên Đàng ơi mở cổng!
Tạm
biệt anh Ba!
Vẫy
chào bác Thống!
Bùi Nghiệp (Lớp Khai
Phá 1964)
(@) Bài tôi viết chỉ
trong tâm tình người đồng lớp xưa, nên có những xưng hô anh em, bác tớ… Nơi
Giáo hội ngài là chủ chăn của tôi, nhưng trong tình thân trường cũ luôn luôn là
bằng hữu, người đọc hiểu cho.
(*) Khẩu hiệu của Giám
Mục Vũ Duy Thống: TÌNH YÊU CHÚA KY TÔ THÚC BÁCH TÔI.
-Những chữ trong ngoặc
kép “…”, là một với rất nhiều tên tác phẩm văn và ca khúc do Đức cha sáng tác.