Trang

25 tháng 12, 2016

TÂM SỰ CHIẾC MÁNG CỎ


Tôi chỉ là loài gỗ tạp tầm thường,
Được người thợ vụng về đem cưa xẻ.
Không trau chuốt còn sần sùi da dẻ,
Đóng tạm thời cốt để chứa cỏ rơm.
Ngày qua đi cam phận rất thiu buồn,
Đàn gia súc chúi mồm vô sục sạo.
Chỉ có thế đời sầu trôi ảo não,
Bỗng một đêm tuyệt hảo cất tôi lên.
Có hai người nặng nhọc đến trong đêm,
Vào trú ngụ hang chiên bò cô quạnh.
Điều kỳ diệu xảy ra trong giá lạnh ,
Một nhi đồng cực thánh đã sinh ra.
Tất cả không, trừ gió rít cắt da,
Ngưỏi nam đã thiết tha và nhấc bổng .
Với tất cả tôn sùng dâng trịnh trọng,
Lấy tôi làm nôi chõng đặt hài nhi.
Kìa mẫu thân đang cung kính nghiêm quỳ,
Nhìn Ấu Chúa phương phi đầy say đắm.
Tôi cảm thấy thân này bao hôi hám,
Được đổi tên thành nôi ấm cao sang.
Tôi đắm chìm trong vạn nỗi hân hoan,
Nghe hơi thở nhẹ nhàng vua vũ trụ.
Lại cảm thấy khung trời đang rộng mở,
Bao Thiên thần bay lượn khắp không gian.
Nhạc linh thiêng cao vút cực nồng nàn,
Mừng Ấu Chúa xuống nhân gian cứu độ.
Tôi lại thấy bày mục đồng khốn khổ,
Chen chúc vào bái mộ trẻ sơ sinh.
Tôi thấy thêm nhiều vị rất anh minh,
Từ xa tít băng mình vào thờ lạy.
Hạnh phúc quá, xưa thân hèn mọn mạy,
Nay trở thành dấu ái chứa Vua linh…
Bùi Nghiệp

24 tháng 12, 2016

THIÊN SỨ GỌI MỤC ĐỒNG



(Thuận nghịch độc)
Xuôi:
Trần gian vọng tiếng vút âm truyền
Dậy hãy nghe lời báo nhủ riêng
Hoàn vũ chốn sinh vua chính trực
Thế nhân nơi giáng Chúa uy quyền
Ban trao phúc thoả no màu nhiệm
Tặng hiến thương đầy ngợp thánh thiêng
Tâm vững tỉnh này mau mắt mở
An lòng cứ bước dạn đi lên

Ngược:
Lên đi dạn bước cứ lòng an
Mở mắt mau này tỉnh vững tâm
Thiêng thánh ngợp đầy thương hiến tặng
Nhiệm màu no thoả phúc trao ban
Quyền uy Chúa giáng nơi nhân thế
Chính trực Vua sinh chốn vũ hoàn
Riêng nhủ báo lời nghe hãy dậy
Truyền âm vút tiếng vọng gian trần


Bùi Nghiệp

23 tháng 12, 2016

NOEL NGÀY CŨ


Sau phong trào di cư vào Nam, khoảng thập niên một chin sáu mươi, tôi còn bé lắm, chửa lên mười đấy ạ.
Cha mẹ định cư vùng Cái Sắn, ở đấy là xóm đạo toàn tòng, sau mấy năm làm nông vụ, nhà nhà tạm yên ổn nơi vùng đất mới, tuy mái lá vách đất trong cảnh nghèo nhập cư, nhưng sự thiếu đói không hề có, trong năm duy chỉ một vụ lúa mùa, đất đai phì nhiêu khí hậu ôn hòa, đãi ngộ kẻ tìm tự do nên cuộc sống không hề chật vật. Tôi cũng được học hành tự thuở lên năm, đổi đời rồi đấy!
Hết tháng các linh hồn, tháng mười một bắt đầu vào mùa Át, ngọn gió tây may se lạnh đã thổi toàn miền, nước vùng châu thổ cạn dần và cây lúa theo chiều ngả rạp đều xuôi một hướng, toàn cánh đồng nhất loạt lúa nghén đơm bông, ấy là thời điểm theo lịch phụng vụ khởi một niên mới, mùa Giáng Sinh lại đến…
Lũ tôi rủ nhau từ đầu tháng mười hai, làm một hang đá kính Chúa Hài Đồng, gom nhặt giấy xi-măng, giấy báo, chuẩn bị tre trúc căng khung, tíu tít cả tuần, lăng xăng í ới gọi nhau loạn xị vui đáo để, hí hoáy làm ngôi sao năm cánh phất bằng giấy bóng mờ có các tia chiếu rọi. Không có tượng nên tôi nhờ người hoa tay trổ tài vẽ vời trên giấy cứng, ảnh Chúa Hài Đồng nằm trong máng cỏ, có Đức Mẹ và Thánh Giu-se cung kính quỳ bên, thêm ba vua dâng lễ vật cùng đám mục đồng ngây ngô chiêm ngắm, lại có cả nhiều thiên thần bay lượn, Ai xem vào hết trầm trồ lại xì xèo bàn tán, ngưỡng mộ hoạ sĩ vườn.
Sân nhà tôi hôm ấy mới sáng sớm đã ồn ào náo nhiệt, đứa khiêng bàn làm bệ, thằng chặt tre trúc làm khung, đứa lấy bồ hóng trong bếp pha mỡ lợn quét lên giấy làm đá, lăng xăng nhộn nhịp quýnh quáng rộn ràng, các anh lớn vào tận Núi Sập chặt cành “đủng đỉnh” về trang hoàng cho sầm uất, cứ lao xao ngậu xị.
Mẹ tôi sáng tinh mơ đã lần ruột tượng bỏ ra mươi đồng cùng chị tôi đi chợ, chút chè thơm đãi các cụ, một chồng bánh đa, ít phong bánh và mớ kẹo cho trẻ vui vầy. Hàng xóm nghe tin cùng lục tục đào khoai sắn, đỗ lạc, chuối mắn góp phần rôm rả, lại phải có vài be rượu nếp hầu các cụ ông mới đúng lễ chứ!
Mấy ngày trước, ông anh tôi là lính bảo an mang cho một mớ bóng đèn chớp, và lô pin tép của máy truyền tin quân đội, cứ thế mà giăng cho huyền ảo…bố tôi cũng nhập cuộc chơi, mượn đâu được một đèn “măng-sông” thật luých, các cụ ông cụ bà cũng hoà mình với đám trẻ con, gật gù giúp đỡ, sân nhà tôi bỗng chốc biến thành một công trường huyên náo, đám con nít con nôi vô tình rộn rã kéo theo cả xóm. Xứ đạo ngày ấy chưa có cha quản sở, nên hầu như cả xóm tập trung nhà tôi, rộn ràng phấn khởi.
Buổi tối hôm đó khi màn đêm bắt đầu bao phủ, các chị trải chiếu khắp sân, anh tôi hì hục thắp đèn, ánh măng-sông chói loà sáng quắc, các lão ông bà láng giềng kéo sang, nhộn nhịp khác thường… Chung quanh hang đá bóng điện lập loè chớp tắt mờ ảo, bên trong nến thắp lung linh, soi hình Thánh Gia trịnh trọng, ngôi sao dẫn lối lấp lánh trang kim, toàn sân bừng lên náo nhiệt, khác hẳn bối cảnh đồng Be-lem quá khứ.
 Đêm đông lạnh lẽo Chúa sinh ra đời…, tiếng hát đồng ca vang dậy, đêm nay mới thật là đêm, đêm huy hoàng - đêm thánh đức, Chúa Trời giáng thế làm phàm nhân ban ơn cứu độ, trẻ con chúng tôi đã làm nên kỷ niệm để đời, bà quản giáo cất kinh ngắm tắt thứ ba mùa vui giọng trong vắt như thiếu nữ, cả sân mọi người hoà theo: Ave Maria đầy gơ-ra-xi-a, Đức Chúa Dêu ở cùng bà, nữ trung gồm nhiều phúc lạ … Lời kinh suy niệm Thiên thần truyền tin kính chào mẹ Ngôi Hai mở đầu ơn cứu chuộc.
Dĩ nhiên đến phần lạc, kẹo bánh cùng ê hề nông phẩm trái cây củ quả, xóm giềng mang tới nhiều ăm ắp, các cụ ông nhâm nhi cút rượu bàn luận sấm truyền, các bà bỏm bẻm nhai trầu, những thiếu nữ chụm đầu cười rúc rich, còn lũ chúng tôi ôi thôi khỏi kể, vui mừng nhẩy cẫng.
Quá nửa đêm, sương đã xuống thật nhiều, nhưng ánh đèn luôn rực sáng, tiếng cười vui không ngớt… Khu vực miệt Ba Thê – Cờ Đỏ vẫn thanh bình không tiếng súng, chiến tranh còn mãi tận xa, lòng người dân dã bình an hòa với đất trời yên tĩnh…
…..
Cũng ngày này của năm mưoi năm sau, tôi đi giữa phồn hoa, chứng kiến nhiều hang đá vô cùng lộng lẫy, Chúa Hài đồng bụ bẫm phổng phao với tã khăn trắng muốt thơm tho, Đức Mẹ quý phái sang trọng hơn cả nữ hoàng nhân thế, còn thánh Giu-se quắc thước oai lẫm cầm trượng bảo vệ tựa Quan Vân Trường phò Lưu Hoàng Thúc, đèn hoa muôn sắc tưng bừng, trầm hương thơm bay ngào ngạt…
Đường phố quán xá đông nghẹt, nam thanh với ly rượu hảo hạng cụng ly chan chát, nữ tú quên cả mùa đông, váy ngắn vai trần nõn nà tươi mát, dung nhan lộng lẫy mà dửng dưng, vô cảm thiếu hẳn cái thần …
Bùi Nghiệp

18 tháng 12, 2016

MƯA TRỜI ĐÃ ĐỔ



(Thuận nghịch độc)

Thuận:
Van lởi đáp nguyện ước chờ mong
Tụ kết mây về, gió chuyển thông
Chan chứa mạch trào luôn ngập suối
Ứ dâng nguồn chảy mãi tràn sông
Ban thương Chúa sớm cho màu nhiệm
Nhận đoái Trời mau tặng chính công
Hoàn vũ thoả vui mừng nhảy múa
 Trần gian phước nở đoá tươi hồng

Nghịch:
Hồng tươi đoá nở phước gian trần
Múa nhảy mừng vui thoả vũ hoàn
Công chính tặng mau Trời  đoái nhận
Nhiệm màu cho sớm Chúa thương ban
Sông tràn mãi chảy nguồn dâng ứ
Suối ngập luôn trào mạch chứa chan
Thông chuyển gió về mây kết tụ
Mong chờ ước nguyện đáp lời van

Bóng Tà Dương

12 tháng 12, 2016

TÙ NHÂN BA-BY-LON



(Thuận nghịch độc)
Thuận:
Đau thương phải nhục sống tàn thân
Tội lớn đầy mình bởi rẽ phân
Sâu nghĩa bội Trời quên bỏ đức
Nặng tình chê Chúa chối xa ân
Sầu ôm kiếp nhận đeo khinh rẻ
Khổ gánh đời mang vướng lỗi lầm 
Cầu nguyện khấn cho tha án lệnh
Mau mau đến chữa cứu gian trần

Nghịch:

Trần gian cứu chữa đến mau mau
Lệnh án tha cho, khấn nguyện cầu
Lầm lỗi vướng mang đời gánh nhục
Rẻ khinh đeo nhận kiếp ôm sầu
Ân xa chối Chúa chê tình nặng
Đức bỏ quên Trời bội nghĩa sâu
Phân rẽ bởi mình đầy tội lớn

Thân tàn sống nhục phải thương đau

Bóng Tà Dương

30 tháng 11, 2016

BA CHUYỆN DỤ NGÔN




(Độc vận)
(Cảm tác theo Tin mừng Lc 15, 1-32)

Lắm kẻ tội tình;
Nhiều người thu thuế.
Qua lại nghe bàn;
Tới lui hỏi lẽ.

Bọn kinh sư đả kích, chê bai Ngài bao tiếng xầm xì;
Bè biệt phái dèm pha , phê phán Chúa  những lời hạch hoẹ.
Loại này tiếp đón vô chừng;
Thứ ấy giao du bất kể.

Chúa nói:
Hỡi các nguời động não lên nào;
Này chư vị căng tai ra nhé.
Đang sở hữu hàng trăm chiên khoẻ, cứ điềm nhiên thường chăm sóc ung dung;
Bỗng lạc xa chỉ một con non, bèn hốt hoảng lo truy tìm cặn kẽ.

Lội suối mặc gai cào!
Băng rừng quên đá xẻ!
Tìm ra rồi mừng rỡ ấp ôm;
Thấy được đó cười reo ẵm bế;

Trở về nhà mở tiệc lớn hân hoan;
Quay lại trại ăn mừng to vui vẻ.
Như trần gian hằng lo lắng, mong sao tìm kiếm vật non khờ;
Tựa nước Chúa cứ ưu tư, cố gắng chiếu soi người rạc bệ.

Chuyện nữa:
Có đàn bà chắt bóp, đã góp gom mươi cắc chẵn tròn;
Người phụ nữ để dành, mà rơi lạc một xu đơn lẻ.
Đốt cây đèn soi khắp chỗ ngách ngong;
Cầm cán chổi quét từng khe xó kẽ.

Kiếm được đây thích thú tận cùng;
Tìm ra đó mừng vui vô kể.
Đến bạn bè tâm sự nguồn cơn;
Sang hàng xóm giãi bày sự thể.
Kìa tiền nong xưa trở lại, dưới trần gian còn thích huống hồ;
Đó tội lỗi cũ quay về, trên Thiên quốc cũng mừng khôn xuể.

Lại thêm:
Căn nhà kia có một chủ già nua;
Trang trại nọ được hai con trai trẻ
Đứa anh đầu lo lắng siêng năng;
Người em thứ thản nhiên mặc kệ.

Bắt phân phát gia tài;
Đòi nhận phần thừa kế.
Bụng tốt lành cha hữu ý nuông chiều;
Tính lêu lổng nó vô tâm hả hể.

Đến phương xa không chí thú chuyên cần;
Vào xứ lạ chỉ hoang đàng tồi tệ.
Chuyên môn phá tán, kiếm bày du thủ kết bạn bè;
Mải miết chơi bời, tìm đám côn đồ làm huynh đệ.

Lúc đầy bao khí phách hào hùng;
Khi ắp túi oai phong  đường bệ .
Nay rượu chè tuý luý ngả nghiêng;
Mai yến tiệc rộn ràng bày vẽ.

Bạc tiền chắc chắn buông cành;
Ngân lượng đương nhiên tróc rễ.
Không còn một cắc, nghĩa ông tôi đã mất xôn xao;
Chẳng có vài xu, tình đệ tử nay buông vắng vẻ.

Đi ở đợ, thân tàn ma dại khổ vô cùng;
Đến ăn nhờ, xác héo mình khô buồn quá thể.
Chăn nuôi súc vật, thấy cơm văng  ao ước thèm thuồng;
Dắt díu đàn heo, nhìn cám vãi mơ màng ngấp nghé.

Kẻ lại xem thường;
Người qua khinh rẻ.
Nay mới nghĩ, nơi nhà xưa đầy tớ no nê;
Giờ biết suy, chốn trại cũ gia nhân sướng khoẻ.

Phải quay về, mong tha nỗi bất trung;
Nên trở lại, muốn xoá điều vô lễ.
Nguyện xin làm, như bày nô lệ khiêm cung;
Cầu ước được, giống hạng tôi đòi nhỏ bé.
Xưa u mê tai bịt, cứ tảng lờ quên tiếng nỉ non;
Nay tỉnh ngộ mắt bừng , rồi thấm thía nhớ lời cặn kẽ.

Nơi quê nhà:
Thân phụ sầu nhung nhớ lúc chiều buông;
Người cha xót đau lòng khi bóng xế.
Vò võ ngóng thằng con;
Mỏi mòn chờ đứa trẻ.

Thấy tả tơi bóng dáng, nó thảm thê bước quỵ ngập ngừng;
Nhìn tiều tuỵ hình dung, cha mừng rỡ chạy ôm mau lẹ.
Thúc gia nhân lấy quần áo trọng sang;
Sai đầy tớ mang nhẫn giầy đẹp đẽ.
Truyền làm nhanh bữa yến tiệc linh đình;
Lệnh ngả gấp con bò tơ mạnh mẽ.
Cậu mất đi giờ hiện diện đây này;
Con đã chết nay hồi sinh rồi nhé!

Anh con cả:
Ngoài đồng nương làm lụng âm thầm;
Trong trang trại tiệc tùng vui vẻ.
Hơi uất nghẹn, thấy thằng em giận dỗi khinh thưòng;
Máu ghen tuông, gặp thân phụ oán hờn bắt bẻ .

-Con cần cù sao cha nỡ bỏ rơi?
Nó phung phá mà ngài còn ẵm bế.
-Này anh hai hãy cứ vui nào;
Thôi cậu cả đừng nên làm thế.

Gia tài này tất cả, phân chia minh bạch rõ ràng;
Sản nghiệp đó hoàn toàn, quy định công bằng rành rẽ.
Bởi em đang hối hận chớ coi thường;
Vì nó đã ăn năn đừng xem nhẹ …

Tóm lại:
Ba dụ ngôn giáo huấn rành rành;
Đôi câu chữ trình bày cặn kẽ.
Ngẫm nghĩ: Cõi đất là đây!
Suy ra: Quê Trời cũng thế !
Chúa thương xót ngút ngàn;
Ngài bao dung ngập bể!


Bóng Tà Dương

27 tháng 11, 2016

Misericordia



Ghép bởi hai từ: khốn khổ và trái tim.
Để cảm nhận, chạnh lòng thương xót.
Chúa vực dậy vỗ về chăm sóc
Ngài chữa lành xoa dịu niềm đau

1. SỰ KHỐN CÙNG CỦA CON NGƯỜI
Kìa IS bắt trẻ chặt đầu
Sự tàn bạo là trò vui thế hệ
Quân phiến loạn đốt thiêu tập thể
Trăm nạn nhân hành quyết như đùa

Súng liên thanh xả hàng loạt thầy trò
Tên bệnh hoạn Hoa Kỳ ung dung bắn
Các trường học thành bia hứng đạn
Biến con người vô tội hoá tử thi

Này nhìn xem Irak và Syri
Cảnh áp bức diệt phăng Ky-tô hữu
Chiếm đoạt hết không còn chi bám víu
Đuổi tận cùng khỏi đất nước lầm than

Này nhìn xem bao kẻ nhẫn tâm
Bắt cóc thiếu nữ, nhi đồng đông đúc
Làm lao động hay nô tỳ tình dục
Khắp hoàn cầu không chỉ ở Việt nam

Khốn cùng gây do vụ lợi tham lam
Mưu chiếm đoạt ép giam người vô cớ
Cổ họng bé, dân làm sao chống đỡ
Do đòn cân công lý xử lệch cong

Khốn cùng gây do cảnh sống bất công
Bày tham nhũng luôn tung hoành khắp chốn
Gây tan nát bao gia đình khốn đốn
Chà đạp nhàu nhân phẩm bậc thiện tâm

Khốn cùng gây do ích kỷ bản thân
Không trách nhiệm phá thai vô tội vạ
Bảng báo động thống kê cao nhất cả
Là Việt Nam xếp hạng đứng hàng đầu

Khốn cùng gây do quyền lợi đối đầu
Hàng quan chức khử trừ bằng thủ đoạn
Bao doanh nghiệp hạ nhau từng phá sản
Kẻ thắng rung đùi, người bại chua cay

Khốn cùng gây do bởi thiên tai.
 Như động đất Nepal đầy huỷ diệt
Khốn cùng gây nên do tác nghiệp
Sập hầm sâu,  tàu đắm, máy bay rơi…

Khốn cùng gây do nghèo túng tả tơi
Tìm cách sống vượt bờ Địa Trung Hải
Hoặc bị giết, đoàn Rohingya thảm hại
Đất Mã Lai mồ tập thể vùi chôn
.
Khốn cùng gây do đói khổ tử vong
Phi châu đó những khung xương bi thống
Ngồi co gối từng hình nhân bất động
Con kền kền chờ rỉa xác teo khô
***

Khốn cùng gây do lầm lạc hồ đồ
Thờ quỷ sứ Sa-tan hùa đông đảo
Tại đại học Havard danh tuyệt hảo
Ngang nhiên bày tổ chứcThánh lễ đen

Khốn cùng gây do dại dột đê hèn
Dùng ma tuý xì ke làm bầu bạn
Tuổi thanh xuân  nhiễm đủ trò trác táng
Để thân tàn ma dại chết đau thương

Khốn cùng gây do tội lỗi đưa đường
Mắt cứ nhắm, đâm đầu sa xuống vực
Tai cứ bịt nào nghe chuông tỉnh thức
Nên linh hồn chúi ngã rớt hầm sâu

Quả là đây một thế giới khổ sầu
Sức nhân loại không thể nào giải quyết
Trong vô vọng còn một điều diễm tuyệt
Được ủi an là Chúa vẫn CHẠNH LÒNG THƯƠNG

Đặt Trái tim bên cạnh tai ương
Để bảo vệ dắt dìu cùng trân trọng
Nhân loại hỡi, đừng nản lòng thất vọng
Mà cậy trông LÒNG THƯƠNG XÓT vô cương

2. LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA THIÊN CHÚA

“Muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương”.
Từ khởi thuỷ con người Ngài sáng tạo
Lấy bùn đất hoá hình dung tuyệt hảo
Và thở hơi ban sự sống trăm năm

 Nghe quỷ ma giồng cấy tội kiêu căng
Tổ tiên phạm vì muốn bằng Thiên Chúa
Sau án phạt còn yêu thương phán hứa
Cho giống dòng ơn cứu độ miên man

Thời Nô-E sau hồng thuỷ kinh hoàng
Một tín hiệu cầu vồng là giao ước
Không huỷ diệt dìm loài người bởi nước
Trái đất này sinh sống được thong dong

Rồi Mô-sê, là đỉnh điểm khơi dòng
Ngài chuẩn bị ban CHÚA CON giáng hạ
Ơn cứu độ tưới tuôn tràn tất cả
Chỉ vì yêu một hình  ành như Ngài

Trái tim hồng đặt cạnh nỗi bi ai
Để thương xót những khốn cùng nhân loại
Để chia sẻ bao sầu đau oan trái
Để gắn hàn nỗi khổ ải thê lương

 Ngôi Hai ra đời là khơi mạch yêu thương
Sự ấp ủ vô biên choàng thế giới
Mặc nhân loại đắm chìm trong tội lỗi
Niềm bao dung càng phong phú tràn đầy

Chúa Giê-su, con duy nhất không hai
Của Thượng đế xuống chữa lành cho tất cả
Ngài cam gánh tội đời bằng thập giá
Chiêm nghiệm xem LÒNG THƯƠNG XÓT bao la:

-Nơi chuồng bò lạnh lẽo Chúa sinh ra
Là xác định yêu thương người cùng cực
Trong cuộc sống ngang hàng bày gia súc
Phẩm giá chi so sánh kẻ cơ hàn

-Hê-rô-đê ruồng giết Chúa trừ căn
Bao đồng ấu phải thế thân vong mạng
Từ thương cảm các anh hài tử nạn
Đến bồi hồi mầm sống những thai nhi

-Ai cập xưa nương náu vượt biên thuỳ
Để thương xót ai thoát nguy tỵ nạn
Bỏ đất nước xa lòng người cừu oán
Phải cam thân lưu lạc kiếp ly hương

-Chúa Giêsu làm thợ mộc để yêu thương
Những lao động đời thường luôn vất vả.
-Chúa lếch thếch ngược xuôi đời tất tả
Để cảm thông ai cơ nhỡ đường cùng

-Chịu rẻ khinh để mến kẻ lao lung
-Chịu ném đá để thương người áp bức
-Chịu xua đuổi để yêu hàng oan ức
Bị loại trừ  ra khỏi đất tồ tiên

-Chịu lọc lừa để hiều nỗi oan khiên
-Chịu điêu đứng để thấu lòng bội phản
-Chịu bắt bớ để thông phần giam hãm
Bị ép cung tra tấn đánh phủ đầu

-Chịu roi đòn để biết rõ niềm đau
-Chịu kết án để xót xa thân phận
-Vác thập giá để chia phần đè nặng
-Ngã nhiều lần để vực dậy kẻ tàn hơi

-Chịu đóng đinh cho cường bạo chê cười
-Chịu treo xác lên cao hầu nhìn tỏ
-Chịu tắt thở trút linh hồn vẫn ngỏ
Xin bao dung tha thứ kẻ lạc chìm

Chúa Giê-su đích thực chính trái tim
Luôn kề cận, đồng hành cùng nhân loại
Lấy bản tính nhân phàm ra lướt trải
Từng chặng đời, cuộc sống kiếp phù sinh

Vậy ai ơi, chớ chối bỏ ân tình
Mà quên lãng khấn xin LÒNG THƯƠNG XÓT.


Bóng Tà Dương 

24 tháng 11, 2016

THƯƠNG XÓT ĐỢI CHỜ


Lục bát thuận nghịch

 Xuôi:
Ngày đêm hiu hắt ngóng trông
Luôn hằng thiêu đốt cháy lòng buồn đau
Chiều chiều cô quạnh não sầu
Cha nhìn mờ mịt thấy đâu con người
Ngờ đâu tanh vắng  nói cười
Chi còn thanh lặng bặt lời vui ca
Đành sao ngây dại đoạ sa
Mê say bài bạc nhập hoà gàn điên
Tay trơ về đã cạn tiền
Ơi con bè bạn lãng quên xa dần
 Mê say vào rượu hại thân
Ngày ngày chao đảo lỡ lầm thêm vương
Đau buồn bò lết cuối đường
Cùng cơ cho thấu, cảm thương ai nào
Mơ huyền tình dục đảo chao
Hương đưa xinh đẹp khát khao thân này
Hình dung mê ảo đắm say
Chìm hồn lê lết tháng ngày trôi hoang
Về đi mau tỉnh lỗi lầm
Thôi con trau sửa quyết tâm ghi lòng 
Nào vơi thương xót mỏi mòn
Cha đây vương vấn ngóng trông  đêm ngày

Ngược:
CHỜ ĐỢI XÓT THƯƠNG
Ngày đêm trông ngóng vấn vương
Đây cha mòn mỏi xót thương vơi nào
Lòng ghi, tâm quyết sửa trau
Con thôi lầm lỗi tỉnh mau đi về
Hoang trôi ngày tháng lết lê
Hồn chìm say đắm ảo mê dung hình
Này thân khao khát đẹp xinh
Đưa hương chao đảo dục tình huyền mơ
Nào ai thương cảm thấu cho
Cơ cùng đường cuối lết bò buồn đau
Vương thêm lầm lỡ đảo chao
Ngày ngày thân hại rượu vào say mê
Dần xa quên lãng bạn bè
Con ơi tiền cạn đã về trơ tay
Điên gàn hoà nhập bạc bài
Say mê sa đoạ dại ngây sao đành
Ca vui lời bặt lặng thanh
Còn chi cười nói vắng tanh đâu ngờ
Người con đâu thấy mịt mờ
Nhìn cha sầu não quạnh cô chiều chiều
Đau buồn lòng cháy đốt thiêu
Hằng luôn trông ngóng hắt hiu đêm ngày


Bóng Tà Dương