Trang

30 tháng 6, 2013

SÁCH GIẢNG VIÊN 4-7. CỘNG SINH



Kinh Thánh Cựu Ước
 SÁCH GIẢNG VIÊN
Bản dịch Việt Ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Số xuất bản: 146-2/XB – QLXB ngày 01.3.1999.
Phỏng dệt thơ: Bóng Tà Dương


Phần Thứ Nhất
- Chương 04 –

7.     CỘNG SINH (Gv4, 1-17)
Kìa dưới vầng dương tiếng khóc than
Vô tình lãnh đạm chẳng ai san
Một lời chia sẻ hòng an ủi
Áp bức ra tay mặc sức làm

Người đã chết rồi thật phước hơn
Gấp nhiều kẻ sống chịu nguồn cơn
Giảm đi tai họa nhiều vô kể
Là đứa chưa sinh chẳng biết hờn

Công việc gian lao ở thế trần
Là do vận dụng mọi đua tranh
Phù vân ảo ảnh mà ra sức
Xe cát hoài công lũ dã tràng

Ô kìa đơn độc cũng gian lao
Thân thuộc không ai cứ nháo nhào
Của cải vơ vào luôn ước muốn
Hoài công vô bổ việc tầm phào

Hai thì hơn một chuyện đương nhiên
Kẻ ngã người nâng ắt chẳng phiền
Dây chập đôi ba vào khó đứt
Một mình cô thế thật không nên

Người trẻ nghèo nàn có trí khôn
Hơn ông vua vụng dại vô hồn
Đắp tai gài trống trôi khuyên nhủ
Vương quốc đi vào cõi diệt vong

Chư dân phế bỏ vị vua đần
Tiến cử chàng trai trị quốc dân
Phấn khởi bao năm rồi cũng vậy
Thì ra mọi sự cũng phù vân

Cẩn thận khi về nhà Chúa trên
Mở tai nghe kỹ chọn cho bền
Bao nhiêu hy lễ hòng xưng tụng
Cũng chỉ là không thật quá phiền

29 tháng 6, 2013

THƠ ĐƯỜNG… ANH





HUYỀN TRÂN
Mười tám lên thuyển trả nợ duyên
Về làm chánh hậu chốn cung Chiêm
Hai nhô đổi lấy hai thành nội
Một hõm bù vào một mốc biên
Vua Chế say mê ôm mỹ nữ
Tướng Trần ào não vuột nàng tiên
Khen thay nhan sắc bình thiên hạ
Chỉ nhúm tơ mà rộng nước thêm
Bongtaduong


AN TƯ CÔNG CHÚA
Sơn hà xã tắc loạn đao binh
Công Chúa An Tư cứu nước mình
Rửng mỡ Thoát Hoan trì hoãn tiến
Căm gan Hưng Đạo tốc hành trình
Bạch Đằng lính Việt nghiêm hàng ngũ
Vạn kiếp quân Mông rã đội hình
Sợi tóc giai nhân cùm tướng giặc
Thần cơ nhan sắc đả mê tình
Bongtaduong


Ỷ LAN NGUYÊN PHI
Mười tám tòng phu đệ nhất phi
Thánh Tông vua Lý rất yêu vì
Kinh bang tế thế nào so đọ
Trị nước an dân đố sánh bì
Nhiếp chính triều đình nghiêm chỉnh quản
Cầm quyền xã tắc ngại ngần chi
Bình Chiêm thắng trận an bờ cõi
Là bởi thuyền quyên xứng mẫu nghi
Bongtaduong

28 tháng 6, 2013

THƠ ĐƯỜNG… VÍ (3)




Thân em  trái mít trên cây
Một trăm quân tử đến đây hưởng tình
Thân anh con quạ trời sinh
Đậu trên trái mít thỏa tình em chưa?

Ca dao VN.
TRÁI MÍT
Thân em trái mít bẻ trên cây
Da dẻ sần thô múi lại dầy
Quân tử dăm ngài xô đến bóc
Anh hào chục bậc túm vô vây
Thơm bùi cả hạt lai rai gặm
Ngọt mọng từng xơ hối hả nhây
Đã vậy anh mong làm kiếp quạ
Đậu trên thân thể khát khao này!
Bongtaduong


Thân em như thể bình vôi
Bỏ lăn bỏ lóc mồ côi một mình
Chị em ai thấy đừng khinh
Đỏ môi thắm miệng nhờ mình chớ ai
Ca dao VN.

ỐNG VÔI
Thật rõ thân này tựa ống vôi
Bỏ rơi lăn lóc cảnh mồ côi
Trầu vàng phụ ngãi xa vời đó
Cau biếc hờn duyên cách biệt rồi
Khinh khỉnh vào ra trề khóe miệng
Gằm ghè lên xuống bỉu làn môi
Ơi người chớ có chê bai nữa
Muốn thắm duyên nồng phải có tôi
Bongtaduong


Thân em như thể trăng rằm
Mây đen có phủ khôn lầm giá trong.
Duyên kia đứt mối chỉ hồng
Để anh nối lại thỏa lòng ước mơ
Ca dao VN.
TRĂNG RẰM
Thân em ví tựa ánh trăng rằm
Vằng vặc ngời ngời chẳng tối tăm
Mây xám đừng hòng che bóng Cuội
Trời xanh cứ lộ tỏ dung Hằng
Hoàng hôn đến nhé không e sợ
Tảng sáng về thôi chẳng ngại ngần
Ví thử duyên tình ta lỡ đứt
Anh thề nối lại mối tơ giăng
Bongtaduong

27 tháng 6, 2013

VỊNH HẬU XUÂN HƯƠNG 16





VỊNH CON LƯƠN
Đầu thai phận tớ chính con lươn
Chẳng có chân tay chỉ giỏi trườn
Ngõ hẻm chui sâu dù mắt hí
Hang cùng lách tận bởi da trơn
Mềm thân lên xuống nhanh khôn tả
Cứng cổ vào ra lẹ khó lường
Hết kiếp quan tài đây cái lẫu
Đô tùy bợm nhậu khóc bi thương
Bongtaduong


VỊNH CÁI LƯỠI
Ngon nhất trong hàng đống thực đơn
Không xương lắt léo lắm nguồn cơn
Líu lo ân ái lo le chụt
Vồn vã giao tình nhệu nhạo hôn
Mật ngọt thầm thì ngây ngất trí
Đường thơm thủ thỉ lịm mê hồn
Đàn ông táng mạng do em đó
Uốn éo nhiều vào chị thưởng hơn
Bongtaduong

SÁCH GIẢNG VIÊN 3-6. THIÊN ĐỊNH



Kinh Thánh Cựu Ước
 SÁCH GIẢNG VIÊN
Bản dịch Việt Ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Số xuất bản: 146-2/XB – QLXB ngày 01.3.1999.
Phỏng dệt thơ: Bóng Tà Dương


Phần Thứ Nhất
- Chương 03 –

1.     THIÊN ĐỊNH (Gv3, 12-22)
Tôi đã nhận ra với kiếp người
Nhàn vui thoải mái tuyệt trong đời
Là quà Thiên chúa ban ưu ái
Phải biết ơn nhiều chớ dể duôi

Công trình Thiên Chúa mãi trường tồn
Chẳng bớt không thêm giữ đúng gồm
Hành động quang minh truyền thụ tạo
Phàm trần tôn kính nhớ luôn luôn

Điều gì hiện hữu cứ mãi thôi
Sẽ có,  ngày xưa đã có rồi
Thiên Chúa truy tìm điều đã mất
Bù nguyên đầy đủ mọi cơ trời

Dưới ánh Thái dương cũng lộ hình
Gian manh xảo trá chốn công đình
Ác đức nhập lòng bày quan án
Hại người công chính phải điêu linh

Con người thụ tạo giống như nhau
Như thể muôn loài khác biệt đâu
Sinh tử cùng chung đồng số phận
Phù vân nối tiếp một cung sầu

Tất cả đi về cõi lặng không
Bụi tro nguyên gốc trở về xong
Khác chăng sinh khí điều cao thấp
Cửa tử qua rồi  biết nữa chăng?