VỊNH
CON LƯƠN
Đầu thai phận tớ chính con lươn
Chẳng có chân tay chỉ giỏi trườn
Ngõ hẻm chui sâu dù mắt hí
Hang cùng lách tận bởi da trơn
Mềm thân lên xuống nhanh khôn tả
Cứng cổ vào ra lẹ khó lường
Hết kiếp quan tài đây cái lẫu
Đô tùy bợm nhậu khóc bi thương
Bongtaduong
VỊNH
CÁI LƯỠI
Ngon nhất trong hàng đống thực đơn
Không xương lắt léo lắm nguồn cơn
Líu lo ân ái lo le chụt
Vồn vã giao tình nhệu nhạo hôn
Mật ngọt thầm thì ngây ngất trí
Đường thơm thủ thỉ lịm mê hồn
Đàn ông táng mạng do em đó
Uốn éo nhiều vào chị thưởng hơn
Bongtaduong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét