Dệt thơ: Bóng tà dương
XXIV. PHẨM ÁI DỤC
(TANHAVAGGA)
318.
Say đắm buông lung chuyện thế trần
Ái tình như cỏ mọc tràn lan
Đời này nối tiếp sang đời nọ
Như vượn chuyền cành hái trái ăn
319.
Thế gian ái dục nếu vây ràng
Khổ ải sấu buồn cứ mãi tăng
Cũng tựa tỳ la loài cỏ đốt
Mưa rào bén rễ mọc tràn lan
320.
Ái dục chung quy loại cứng đầu
Nếu hàng phục được thật cao sâu
Tự nhiên khổ ải trôi vèo mất
Giọt nước sen nào có thấy đâu
321.
Đây lời Phật giảng dậy môn sinh
Quyết dứt phăng đi gốc ái tình
Cỏ dại tiêu trừ cần nhổ gốc
Ma thần ám hại chớ thường khinh
322.
Đốn cây còn gốc vẫn đâm chồi
Đào rễ sâu cùng chặt đứt thôi
Ái dục khu trừ nên vậy đấy
Nguồn căn đoạn tuyệt khỏi sinh sôi
323.
Ba mươi sáu mạch dục trên người
Mạnh mẽ rong tìm sắc cảnh tươi
Tà kiến trong tâm hằng vướng mắc
Bềnh bồng trôi dạt mãi khôn nguôi
324.
Ái dục tuôn trào khắp mọi nơi
Mạn la giống cỏ mọc liên hồi
Phải dùng tuệ kiếm tru di hết
Cắt bỏ nguyên căn sạch dứt rồi
325.
Đời thương ưa thích dục tình vui
Rong ruổi phàm trần nẻo ngược xuôi
Tuy họ hướng cầu mong an lạc
Quẩn quanh vướng mắc tử sanh vùi
326.
Trì trục a theo ái dục đời
Vẫy vùng sa lưới thỏ tàn hơi
Buộc ràng cho lắm thêm phiền não
Càng chịu u sầu mãi chẳng vơi
327.
Ái dục vẫy vời cố chạy theo
Khác nào giống thỏ bẫy cùm treo
Lưới giăng cố tránh xa lìa dục
Xứng đáng trong hàng ngũ tỳ kheo
328.
Lìa dục xuất gia đến núi rừng
Lại quay về bởi ái tình nung
Khác nào cởi trói chân tay hết
Bỗng chốc chui vào tự trói gông
329.
Vật dụng trên đời trói trí nhân
Đâu bằng thê tử với tài ngân
Ngày ngày buộc chặt dây ân ái
Thắt nút bao vòng khó thoát thân
330.
Điềi gì dẫn lỗi bước sa chân
Âm ỉ ung dung cứ buộc dần
Hòa hoãn khoan dung nên khó thoát
Đoạn trừ chớ vướng xuất gia an
331.
Say mê ái dục cứ buộng trôi
Là tự lao mình vào lưới thôi
Dứt được mê tình xa thống khổ
Ngao du tự tại mới vui đời
332.
Quá khứ đương thời với vị lai
Bỏ đi tất cả vượt đường dài
Thâm tâm giải thoát liền thay thảy
Chẳng bị sanh già trói quấn dai
333.
Tư tưởng xấu xa quấn loạn hành
Mong nhiều dục lạc thắt vây quanh
Ai kia muốn dục tăng thêm mãi
Ắt tự đem thừng trói rất nhanh
334. .
Ác tưởng muốn lìa dứt gánh mang
Thường suy bất tịnh để tâm an
Tiêu trừ ái dục cho bằng hết
Chớ để tà ma đến buộc ràng
335.
Bước vào cứu kính có lo chi
Ái dục lìa xa chẳng nhiễm gì
Nhổ lấy mũi tên sanh hữu đó
Thân này là cuối một mình đi
336.
Ái dục lìa xa chẳng nhiễm trùng
Đạt từ vô ngại cứ ung dung
Lớp lang tự cú luôn thông suốt
Chỉ một thân ta trụ cuối cùng
337.
Ta nay hàng phục mọi tà tâm
Biết hết không ô nhiễm tục trần
Diệt dục tự mình lên chứng ngộ
Còn ai sư phụ hỡi chư nhân?
338.
Cúng dường pháp thí thật là cao
Pháp vị tăng hơn chất ngọt ngào
Pháp hỷ lạc an tâm phấn khởi
Tiêu trừ ái dục vượt sầu đau
339.
Tài sản sang giầu hại kẻ ngu
Làm sao bắc nhịp đến thiên thu
Điên khùng tiền bạc quay phản chủ
Bởi chính mình đây hại thế hư
340.
Cỏ mọc tràn lan hại ruộng vườn
Cũng như mê đắm lấn tâm vương
Cúng dường người muốn lìa tham dục
Phước hạnh gom chung lớn lạ thường
341.
Cỏ dại hoành hành lấn ruộng nương
Hại tâm sân nhuế chớ xem thường
Phát tâm cúng quả ai sân diệt
Hoa đức trổ đầy ngát bửu hương
342.
Cỏ hoang làm hại cả nương đồng
Si độn chui xen quẩn trí hồn
Cúng quả cho người lìa ngu đó
Công đức thật nhiều gấp bội hơn
343.
Cỏ xấu lây lan hại ruộng dần
Ái tình đeo đẳng quấn mê nhân
Cúng dường chư vị xa lìa dục
Quả báo công lao lớn bội phần
Bóng tà dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét