Trang

Hiển thị các bài đăng có nhãn TỨ TUYỆT TRƯỜNG THIÊN. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn TỨ TUYỆT TRƯỜNG THIÊN. Hiển thị tất cả bài đăng

12 tháng 2, 2015

VỀ QUÊ



Ngơ ngác nay về đất cũ xưa
Bao năm xa xứ nói sao vừa
Lạ lùng tựa lạc phương đâu đó
Có phải quê nhà thuở ấu thơ?

Cầu đúc thay đò vuơn mố rộng
Phom phom xe cộ luớt ào băng
Đâu còn lịch kịch chèo khuơ nước
Bến cũ ngày nào biến mất tăm

Đường quê thẳng tắp lát xi măng
Lịch sự nhà nhà đã chỉnh trang
Sạch sẽ  tô vôi màu sắc nhã
Không còn mái lá vách tre ngăn

Bỡ ngỡ nghi ngờ tôi hỏi chút
Lạnh lùng em nhỏ lắc đầu không
Ngày xưa vồn vã nay đâu mất
Chỉ có trơ trơ chẳng thấy nồng

Cảnh vật thay rồi rất đẹp xinh
Hồn xưa cũng mất đổi thay tình
Nguời già xuống mộ lôi đi cả
Lớp trẻ bây giờ sống hiện sinh

Lẩm cẩm là tôi cứ ngỡ ngàng
Quê nhà thuở ấy đã xa xăm
Gia phong vỡ vụn tan thành khói
Để lại trong hồn những khối băng

Ôi có còn đâu bao kỷ niệm
Của thời son trẻ vết rêu phong
Con đò lối cũ hồn thu thảo
Mất cả nay còn một chữ không!

Bongtaduong

18 tháng 9, 2014

DẶN DÒ

.


Xao động trống truờng lả ngọn tre,
Em mau giã biệt thú vui hè.
Lại niên học nữa chờ khai lớp,
Tề tựu nơi này chớ bỏ bê.

Trang sách mở ra thơm giấy mới,
Tâm hồn đọng lại uống đê mê.
Bảng đen chờ phấn hôn tha thiết,
Nét chữ đan thanh tụ vỗ về.

Ô bút xem kìa đang vẫy tay!
Mực nồng thơm đợi toả huơng say,
Đi thuyền nuớc nguợc đừng xao xuyến (*)
Mỗi mái chèo vung mỗi tiến này.

Chớ ngại ngần chi không chểnh mảng,
Uống từng tri thức trữ tuơng lai.
Nuốt vào tâm khảm lưu kho trí ,
Một gánh hành trang ắp thật đầy.

Bây giờ ẩn duới lũy tre xanh,
Mai mốt tinh hoa đã tựu thành.
Soải cánh không gian trời mở rộng,
Bay lên thế giới mặc tung hoành.

Quê huơng dân tộc đợi từng em,
Chớ phụ lòng đây hãy trả đền.
Kỳ vọng quê nhà luôn ngóng đợi,
Chúc nhiều mẫn tuệ nhớ đừng quên!..

Bongtaduong 

7 tháng 9, 2014

TRUNG THU NĂM CŨ.




Ngồi uống rượu xoàng giữa tiết thu
Vầng trăng lõa thể lả lơi đùa
Mở toang điện ngọc phô nhan sắc
Ngả ngớn khoe thân mặc gió lùa

Năm mươi năm trước cũng đêm rằm
Một lũ bơi thuyền vớt sóng trăng
Trai gái hồn nhiên đùa khuấy nước
Thả thơ vụng dại tán cô Hằng

Duyên dáng nàng trăng khá thẹn thùng
Rèm mây the mỏng chắn khuôn dung
Gió lay lụa trắng vô tình lộ
Nhan sắc khuynh thành đẹp sáng trưng

Lung linh ánh rọi lóa làn sông
Bỡ ngỡ rong rêu nép cạnh dòng
Sen súng vươn đài lên ngắm nghía
Hương quê thoảng nhẹ cũng say nồng

Trên đê đám trẻ thắp đèn lồng
Trống mõ ồn ào gọi đám đông
Hò hát inh tai vời chú Cuội
Xôn xao vang dậy khắp thôn đồng

Khoai sắn mang ra ngút khói tràn
Mía dong chặt sẵn chất đầy mâm
Hạt dưa cắn tảy nghe ti tách
Rúc rich vui đùa nhảy quýnh chân

Thuở ấy tôi đây chớm dậy thì
Làm thơ trổ mã nét cuồng thi
Ồ ề vỡ tiếng ngâm hào sảng
Đám gái tung hê thẹn biết gì?
…….
Thời gian thấm thoát mấy mươi năm
Kỷ niệm quê nhà cũng vắng tăm
Ai nhớ trung thu thời cũ ấy
Làm ơn nhắn gởi một lời thăm!...

Bùi Nghiệp

27 tháng 1, 2014

NGŨ PHÚC LÂM MÔN






Chẳng có món gì mừng tuổi nhau
Gọi là năm mới tết thêm màu
Thôi thì mượn chữ người xưa cũ
Mến chúc xuân này ngũ phúc sâu

Phước ngập gia đình lẫn tổ gia
Niềm vui trên dưới sống chan hòa
Ân tình nghĩa thiết luôn đằm thắm
Vắng mặt gần lòng chẳng có xa

Lộc nảy mầm tươi kết tựu thành
Xum xuê cành lá trổ vươn xanh
Đơm hoa kết trái mau thông đạt
Phấn khởi tiền tài lợi tức nhanh

Thọ với đất trời tựa núi sông
Tuổi già dù đến cứ ung dung
Bên đàn con cháu đông vui đủ
Ríu rít xum xuê cội bách tùng

Khang an tráng kiện tháng ngày vui
Gân cốt bền dai dạo chợ đời
Thời tiết bốn mùa xem nhẹ hẫng
Nắng mưa nóng lạnh chuyện thường thôi

Ninh tĩnh bình yên dưới mái nhà
Khó khăn trắc trở đẩy lùi xa
An cư lạc nghiệp thuyền xuôi mái
Gia tộc luôn vui sống thuận hòa

Ngũ phúc lâm môn đón quý thần
Cận kề gia tộc suốt hằng năm
Đầu xuân mến chúc chư bằng hữu
Vạn sự hanh thông phúc đức tràn…

Bongtaduong



25 tháng 1, 2014

GIAO THỪA QUÊ CŨ





Bao năm đón tết ở đô thành
Cứ nhớ quê nhà thuở tóc xanh
Năm mới giao thừa trang trọng lắm
Gia đình đoàn tụ đủ chờ canh

Khói tỏa nhang trầm, nến đốt lên
Tạ ơn Thượng đế với gia tiên
Câu kinh khẩn nguyện bình an đến
Phước lộc chan hòa đổ xuống thêm

Cháu con cung kính chúc ông bà
Trường thọ lâu bền với mẹ cha
Anh chị phát tài thêm cháu bé
Em hiền ngoan ngoãn học chăm ra

Mừng tuổi tiền xu chút lấy hên
Thưởng phần hiếu nghĩa lễ nhân thêm
Vui chơi rủng rỉnh ba ngày tết
Đừng có sa đà chớ lãng quên

Gia tộc quây quần vui đón xuân
Giao thoa trời đất điểm xoay vần
Màn đêm thanh lặng điềm linh ứng
May mắn sang năm hạnh phúc tràn …

BONGTADUONG

14 tháng 12, 2013

SÁCH CHÂM NGÔN - CHƯƠNG 20




(Dệt thơ Bóng Tà Dương)


- Chương 20 -
 (Cn 20, 1-30)

Chất rượu nồng nàn nhạo báng cao
Men say đẻ lắm sự ồn ào
Vương vào tửu lộ sinh hư hỏng
Mất hết khôn ngoan tự lúc nào

Chớ có đôi co được ích gì
Người ngu sinh sự lạc đường đi
Đầu mùa biếng nhác không cày cấy
Cuối vụ mong nào gặt hái chi?

 Ý định lòng người tựa giếng sâu
Người khôn kín múc bởi đan gầu
Tự hào vỗ ngực ta nhân nghĩa
Đốt đuốc xem nào kiếm được đâu!

Minh vương ngự ở bệ ngai rồng
Mắt thấu cân sàng ý sáng thông
 Ai dám thưa rằng tôi tuyệt đối
Chẳng khi lầm lỡ chốn trần hồng

Đòn cân thiên lệch chẳng công bằng
Đong đấu vơi đầy cứ nhố nhăng
Đức Chúa khinh chê cùng tởm lợm
Cả hai thứ đó việc xiên quàng

Mê ngủ đương nhiên túng bấn vào
Mắt chong làm lụng đẫy hầu bao
Khi mua dè bỉu ôi thiu mốc
Ra dáng khen ta giỏi tự hào

Trân châu vàng ngọc khối trên đời
Miệng lưỡi thông hiền thật hiếm hoi
Bảo lãnh không quen nên giữ áo
Cả khi phũ nữ chớ tin lời

Bánh cơm phi nghĩa lấy làm ngon
Nuốt vào đá sỏi chặn ngang mồm
Khi lên kế hoạch nghe phân giải
Chiến đấu ghi lời bậc chính ngôn

Mách lẻo ngồi lê bí mật gì?
Giao du vô ích đến làm chi!
Đứa nào nguyền rủa cha cùng mẹ
Đời nó không đèn cụt lối đi

Của cải dưng không được lúc đầu
Hỏi rằng liệu giữ được bao lâu?
Báo thù! Thôi nhé đừng nên nói!
Chúa trả oan cho chớ não sầu

Chúa trên dẫn dắt vượt chông rào
Kiếp phận đời mình biết rõ sao
Nguy hiểm! Vội vàng dâng của cải
Về sau nuối tiếc dại dường nào

Tinh thần đèn sáng Chúa Trời ban
Ngõ ngách thăm dò rõ ruột gan
Nhân nghĩa tín thành luôn giữ vững
Ngai vàng hoàng đế với thời gian

Sức mạnh thanh niên điểm tự hào
Người già đầu bạc xếp hàng cao
Vết thương nhức nhối trừ gian ác
Roi vọt ghi lòng nhớ đớn đau

11 tháng 12, 2013

SÁCH CHÂM NGÔN -CHƯƠNG 19



(Dệt thơ Bóng Tà Dương)

- Chương 19 -
 Cn 19, 1-29

Nghèo túng đời luôn sống vẹn toàn
Hơn nhiều ngu ngốc cứ mồm oang
Nhiệt tình thiểu xét nào công ích
Chân bước lanh chanh ắt ngã quàng

Ngu dại làm nguy đến chính mình
Lại đi căm hận đấng quyền linh
Giầu sang lắm bạn đương nhiên thế
Nghèo khó không ai muốn đoái nhìn

Làm chứng gian tà án thoát sao!
Nói năng dối trá được yên nào!
Đời thường tâng bốc ai hào phóng
Quà cáp tăng nhiều bạn kết giao

Túng bấn tộc dòng ắt rẻ khinh
Bạn luôn lảng trốn tránh xa mình
Người khôn hiểu biết thường tôn trọng
Sáng suốt trau tria hạnh phúc tìm

Ngu đần sao hợp nếp phong lưu
Nô lệ chi hòng thủ lãnh ưu
Hiểu biết làm mình khoan nóng giận
Màng chi xúc phạm những oan cừu

Vua giận như là tiếng mãnh sư
Nhưng ân lộc xuống lại tràn dư
Con ngu mối họa đùn cha mẹ
Vợ lắm điều là: mái dột hư

Thừa kế gia tài bởi nghiệp cha
Vợ hiền do Chúa tặng ban ta
Con người biếng nhác thường mê ngủ
Của cải bay vèo thoắt biến xa

Lệnh truyền tuân giữ được ghi công
Chối bỏ khinh thường ắt mạng vong
Giúp kẻ khó là cho Chúa mượn
Vốn lời sẽ trả bạc tinh ròng

Nhẫn nại dạy con để ước mong
Thôi đừng nóng nảy dễ tiêu vong
Hung hăng ắt nhận thêm hình phạt
Cứu vớt càng tăng ác chất chồng

Đón nhận tuân lời những lệnh răn
Mai sau lãnh thưởng gấp trăm lần
Người thường ấp ủ bao toan tính
Kế hoạch nơi Trời mới định phân

Ao ước đời này sống nghĩa nhân
Thà là túng bấn cũng cam thân
Ngày ngày kính Chúa an vô tận
Ăn ngủ bình yên chẳng ngại ngần

Phạt đứa hay ưa chế diễu dèm
Ngây khờ khéo dậy cũng khôn thêm
Quở trách người khôn điều tế nhị
Càng tăng hiểu biết những sâu huyền

Bạc đãi mẹ hiền đuổi đánh cha
Ấy tên đốn mạt nhuốc nhơ mà
Ví bằng tai bịt không nghe huấn
Đường lối ngay bằng tất lạc xa

Nhân chứng gian tà nhạo phép công
Mồm loa mép giải thẳng thành cong
Sẵn dành án phạt cho thằng giễu
Đòn vọt kề lưng đứa độn khùng