CÁI QUẠT (bài 2)
Mười bảy hay là mười tám đây
Cho ta yêu dấu chẳng rời
tay.
Mỏng dày từng ấy, chành ba
góc
Rộng hẹp dường nào, cắm một
cây.
Càng nóng bao nhiêu thời
càng mát,
Yêu đêm chưa phi lại yêu
ngày.
Hồng hồng má phấn duyên vì
cậy.
Chúa dấu vua yêu một cái
này.
NS Hồ Xuân Hương
Họa: QUẠT GIẤY
Xòe
ra khép lại tiện là đây
Phành
phạch oi nồng chẳng ngớt tay
Da
mỏng mềm mềm che góc lỗ
Gân
đầy cứng cáp dựng tròn cây
Cụ
già móm mém đòi từng tối
Công
tử đam mê nựng mỗi ngày
Mười
tám xuân thì trao số phận
Xin
đừng phụ rẫy một em này
Bóng Tà Dương
DỆT CỬI ĐÊM
Thắp ngọn đèn lên thấy trắng phau
Con cò mấp máy suốt đêm thâu.
Hai chân đạp xuống năng năng nhắc
Một suốt đâm ngang thích thích mau
Rộng hẹp nhỏ to vừa vặn cả
Ngắn dài khuôn khổ vẫn như nhau.
Cô nào muốn tốt ngâm cho kỹ,
Chờ đến ba thu mới dãi màu.
NS Hồ Xuân Hương
Họa: GIÃ GẠO KHUYA
Một đàn con gái trắng phau phau
Cung cấm thẹn thùng nhịp khắc thâu
Mươi đấu trần truồng kỳ cọ gấp
Vài thưng lõa thể tuốt chùi mau
Lồ lồ tố nữ xinh như tạc
Ngồn ngộn nương kiều mướt giống nhau
Thử cắn vài cô
xem mặn ngọt?
Bõ công chà xát đổi thay màu
Bóng Tà Dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét