Trang

18 tháng 11, 2012

VĂN TẾ ĐỨC HANH



 (KP Nguyễn Đức Hanh, ly trần 06-04-2007
tại Xuyên Mộc, Bà Rịa Vũng Tàu)



Anh Hanh!
Anh Nguyễn Đức Hanh!!
Thuyền trần gẫy mái,
Xe tục tan vành.

Cơn Hồ Điệp chông chênh còn say đêm vắng,
Giấc Nam Kha bảng lảng chưa tỉnh tàn canh.
Bốn chín qua nhanh, Lá rơi về cội ,
Năm ba tới vội, nước chảy ra nguồn.

Nghĩ xưa:
Đất Vĩnh Ninh khai nở ngày xuân, mở mắt vui hòa dòng thiên hạ.
Trời Xuyên Mộc đóng then đêm hạ, ngậm môi buồn biệt ách trần ai.
Tưởng lúc trước hội ngộ bèo mây, cùng đội ngũ xếp hàng khai phá.
Nhớ khi xưa tương phùng sóng mạ, với bút nghiên nắn nót vẽ tô.

Vụng đường tu ngóai cửa thần phù!
Quen lối tục ô hô lục dục.
Đã một thuở kiếm cung khiên mộc,
gót giầy “sô” biệt động tung hòanh.
Lại một thời thuyền gỗ cỡi kình,
 tay lèo lái hải hành vượt sóng.
Tan mơ vỡ mộng!
Xôi hỏng bỏng không!

Than ôi:
Thân phát vãng long đong tha phương sẻ nghé.
Xác đọa đày vong thổ  lưu lạc tan đàn.

Cỡi xích-lô mỏi gối  lầm than, Đạp ba-gác chồn chân cơ cực.
Về Xuyên Mộc cày nương sắn lục, Ra Vũng tàu cùn cụt xe ôm.
Mồ hôi hòa chan chứa bát cơm,
nước mắt trộn đầy vơi cốc rượu.

Hận nhân thế chán chường nghĩa bậu,
sầu cuộc đời vương vấn tình nương.
Thuyền gẫy chèo vỡ mũi quay cuồng ,
xe mất hãm lao đầu cuối vực.

Kẻ túng làm liều đưa thân vào ngục.
Người đói ăn vụng đón xác vật vờ.
Cay hóa nhi trao bệnh bất ngờ,
Đắng con tạo trêu ngươi gấp gáp.
Vượt định mệnh truy y nam bắc,

Đảo số trời tầm dược đông tây(?)
Ánh tà dương tàn lụi chân mây,
màn âm khí đùn dầy tịch cốc.
Mầm ân sủng nhỏ nhoi vụt mọc, lộc tinh tuyền sám hối trổ xanh.
Lúc tử thần lưỡi hái vơ nhanh, là thiên sứ vươn tay đón vội.

Nay chúng tôi:
Vui cho anh linh hồn tắm gội,
Mừng cho anh sạch tội lâm chung.
Đốt làn hương nguyện đấng cửu trùng
Thắp ngọn nến xin hồn an nghỉ.

Viếng tế!
Biệt ly!
                                   Bùi Nghiệp 
(Tuần bát nhật Phục sinh 2007)

Không có nhận xét nào: