Trang

21 tháng 7, 2013

THƠ ĐƯỜNG…ÂM






TRƯƠNG CHI MỴ NƯƠNG
Tiếng sáo chàngTrương vẳng cõi thinh
Mỵ nương thổn thức cảm hồn linh
Tương tư âm trúc thành đau ốm
Nhung nhớ làn tơ nhuốm bệnh tình
Gặp mặt bẽ bàng chê hắt hủi
Nhìn nhan hốt hoảng  chán coi khinh
Tuyền đài thác xuống hồn Chi uất
Thấp thoáng trong chung bóng hiện hình
Bongtaduong


 BÁ NHA TỬ KỲ (*)
Hán dương trổi khúc tấu dao cầm
Du Thụy - Chung Huy kết nghĩa thâm
Vũ chủy rộn ràng thanh thoát tục
Cung thương dìu dặt nhạc xa trần
Chia tay bịn rịn giao bằng hữu
Cách biệt bồi hồi hẹn cố nhân
Tao ngộ còn đâu ngoài mộ chí
Đàn đành đập vỡ biệt tri âm
Bongtaduong

(*)Bá Nha và Tử Kỳ là hai người bạn tri âm thời Xuân Thu Chiến Quốc.  Sách Lã Thị Xuân Thu có chép: “Bá Nha gảy đàn, Tử Kỳ ở ngoài nghe trộm”.  Tử Kỳ còn khen tiếng đàn của Bá Nha lúc thì “nguy nguy hồ chí tại cao sơn", lúc thì "dương dương hồ chí tại lưu thủy”.
 Bá Nha, họ Du tên Thụy, là người nước Sở, nhưng làm quan Thượng Ðại Phu nước Tấn.  Bá Nha nổi tiếng là một khách phong lưu, lại có ngón đàn tuyệt diệu nhất đời và không bao giờ rời cây Dao cầm yêu quý của mình.
 Tử Kỳ, họ Chung tên Huy, là một danh sĩ ẩn dật làm nghề đốn củi để báo hiếu cha mẹ tuổi già nua,  nhà tại Tập Hiền Thôn, gần núi Mã Yên, ở cửa sông Hán Dương.

Không có nhận xét nào: