(Dệt thơ Bóng Tà Dương)
- Chương 08 -
Ðức Khôn Ngoan tiếp tục kêu gọi
(Cn8, 1-11)
Chẳng phải khôn ngoan gọi đó
nào?
Cùng là hiểu biết mở lời
sao?
Khắp nơi đứng đó luôn tâm sự
Kêu gọi con người mở trí cao
Hỡi kẻ ngây khờ phải biết
khôn
Này hàng xuẩn ngốc nhập tâm
hồn
Mở tai cho rộng mà nghe
ngóng
Công bố lời sâu tận đáy lòng
Miệng lưỡi tôi hằng nói
thẳng ngay
Quanh co – sai lạc chẳng
vương này
Ai khôn đón nhận lời châu
ngọc
Quý vượt kim ngân lại chắc
đầy
Đức khôn ngoan tự ca ngợi
(Cn8, 12-21)
Mưu trí khôn ngoan bạn hữu
bằng
Đắn đo suy tính lối ngay
đàng
Kiêu căng ngạo mạn ta luôn
ghét
Tráo trở gian hùng thật đáng
căm
Nơi ta mưu lược dẫn thành công
Vua chúa cầm quyền rất ước mong
Thủ lãnh nhờ đây ra phán quyết
Anh tài điều khiển khắp ngoài trong
Khi yêu sẽ được đón tình yêu
Trông đợi bao lâu gặp gỡ nhiều
Đáp ứng thỏa thuê nhiều ý nguyện
Vinh quang thịnh vượng đến trăm điều
Ta đi trên lối thảm công bình
Giữa nẻo ngay lành hướng chính minh
Hoa lợi trao ban hơn báu ngọc
Kho lưu phong phú đến bên mình
Đức khôn
ngoan trong công trình sáng tạo
(Cn8, 22-31)
Tác phẩm đầu tay Chúa tạo thành
Khôn ngoan đi trước mọi công trình
Đời đời nguyên thủy hằng phong tặng
Tiếp đến muôn loài mới khởi sinh
Kìa nhìn trái đất chuyển ngày đêm
Núi thẳm sông dài rất hiển nhiên
Rừng sâu biển rộng vời xa đó
Đã có khôn ngoan trải khắp miền
Tinh tú ngân hà ngự khoảng không
Vận hành trật tự lệnh vô song
Hằng hà sa số trong trời đất
Đức Chúa trong ta tạo bất cùng…
Lời kêu gọi
khẩn thiết
(Cn8, 32-36)
Hạnh phúc cho người biết lắng nghe
Làm theo nghiêm huấn cách say mê
Ngày ngày cảnh thức không sao nhãng
Tuyệt đối ghi lòng chẳng bỏ bê
Vì gặp khôn ngoan được sống còn
Hưởng nhiều ân lộc suốt đời con
Nghiêm truyền vấp phạm tai bay đến
Cái chết rình lâu đến mỏi mòn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét