(Thương nhớ bạn hiền:
Giuse Nguyễn Văn Bách,
tạ thế: 18 giờ 15 ngày 19.01.2014 hưởng thọ 63
tuổi)
Anh Bách!
Anh Nguyễn
Văn Bách!
Cõi thế khứ vân;
Cõi thế khứ vân;
Thiên đàng hồi
trạch.
Ngẫm xưa:
Đất Bắc
Giang- Tân Mẹo kỷ, mở môi chào đón kiếp nhập phàm;
Miền Thủ Đức-
Quý Tỵ niên, khép mắt giã từ đời ly khách.
Từ thơ ấu
nơi chủng viện, luôn chăm chỉ bút nghiên;
Đến trưởng thành
chốn thần viên, còn miệt mài đèn sách.
Ngư phủ này
thân phận mong trao;
Nông gia ấy
cơ đồ ước vạch.
Nẻo tu trì xa
lối ngỡ ngàng;
Đường tục lụy
dấn vào thử thách.
Một vợ trẻ luôn
ấm áp sắt cầm;
Năm con thơ rất
nồng nàn kim thạch.
Gánh gia
phong lật đật, đã lắm khi cơm gạo đâu còn;
Bề tổ ấm
long đong, lại nhiều buổi bạc tiền hết sạch.
Lối trượt bổ
nhào;
Đường trơn ỳ
ạch.
Thế nhưng:
Một đời chẳng
nhuốm chàm đen;
Suốt kiếp hằng
tô thanh bạch.
Mưa vùi mà rạng
rỡ lòng ngay;
Bão dập lại
ngời ngời cốt cách.
Rồi gặp thời
hết vận lầm than;
Phải vào lúc
qua kỳ đói rách.
Thuận buồm
mái đẩy trôi phăng;
Xuôi gió con
thuyền thẳng lách.
Tình bạn cũ tay
bắt mặt mừng ;
Nghĩa bè xưa
sánh vai dìu nách.
Lời vui tựa
sáo, nỗi hàn huyên chan chứa căn cơ;
Chén rượu như
thơ, niềm tâm sự trào căng huyết mạch.
Than ôi!
Phúc đến có
chừng;
Tai bay nhiều
ách.
Chứng trầm
kha ập đến vội vàng;
Cơn bạo bệnh
lâm hồi cấp bách.
Trăm ngày dư
chao đảo xác thân;
Tám tháng đủ
tả tơi hồn phách.
Cảm bạn hiền
khốn đốn, chỉ theo chân ngó sắc vàng chàm;
Thương hữu hảo
nguy nan, đành dõi mắt nhìn trơ đỏ quạch.
Thần y khom
gối cài rương;
Thánh dược lắc
đầu gấp sách.
Phút tử vong
tựa trộm đạo đào tường
Giây lâm mệnh
như gian phi khoét ngạch
Buồng phổi
tái tàn hơi;
Trái tim thâm
dứt mạch.
Vạn lý biệt
lìa;
Nghìn trùng xa
cách.
Năm mươi năm
ý hợp tâm đầu;
Sáu chục tuổi
giao tình khí phách.
Thắp hương
trầm nghi ngút, tiễn anh linh đến chốn vĩnh cung;
Đốt ngọn nến
bập bùng,đưa xác thể về nơi âm trạch.
Giã biệt tri
âm!
Vẫy chào anh
Bách!!
KP Bùi Nghiệp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét