Trang

1 tháng 9, 2014

TUỔI GIÀ XỒNG XỘC.


Mẹ bố khỉ cái tuổi già xồng xộc
Bám theo mình bén gót chẳng buông tha
Hai năm mươi ập đến thấy đang già
Râu tóc bạc mắt hoa cùng gối mỏi

Ngày xa ấy ta bảnh trai rắn rỏi
Ngực phồng căng lá phổi nở tràn trề
Mạch máu trào cuồn cuộn những đam mê
Chân nhún nhảy cuồng quay đầy xông xáo

Trong vũ trụ ta đây nhìn cao ngạo
Trí ngông nghênh bay bổng khắp thiên hà
Thân mơ màng vùng vẫy chốn phù hoa
Con ốc bể đại dương hòng hóa kiếp.

Kìa bảy sắc cầu vồng ôm ráo riết
Lão thời gian keo kiệt ngó bâng quơ
Rất thản nhiên vết chổi quét đâu ngờ
Ngọn gió nhẹ hiu hiu thành bão tố.

Rồi từ đấy tai bay cùng vạ gió
Gánh cong oằn gập gối kiếp người ta
Vết thương đời rạch cứa tróc bong da
Bao sấp ngửa ngã nhào thân cùng khốn

Ta sặc sụa vẫy vùng sông ngu độn
Ta lao đao trồi hụp bể trầm luân
Ta ngắc ngư trong lốc xoáy quay cuồng
Ta hấp hối bên triền đê rên rỉ

Lão thời gian vô tình hay cố ý
Nỡ đọa đầy trong ngục phế tàn hoang
Trả thù ta hay định luật tuần hoàn
Mà hành hạ kiếp người luôn đeo bám

Soi dòng suối thấy hình hài ảm đạm
Mắt nhăn nheo, trắng xám cả đầu râu
Tuổi thanh xuân về quá khứ còn đâu!
Đây hiện thực trơ bày thân tàn tạ…
Bùi Nghiệp

Không có nhận xét nào: