Trang

15 tháng 2, 2015

ẤT MÙI CÁO THỊ




Mã đế thoái trào!
Dương vương kế vị.
Be he lời cáo thị!
Hí hí tiếng tuyên ngôn. 

 Mỗ tớ đây:
Râu dài thẳng đuột, quản tam cung chẳng ngại bồn chồn;
Sừng nhọn cong ve, cai lục viện đâu hề thoái thác.
Mỹ nữ hàng hàng luôn phép tắc;
Giai nhân lớp lớp cứ kỷ cương.

Sáng  ban ơn ân ái xuất chuồng;
Chiều giáng phúc vuốt ve nhập trại.
Trên duới lớp lang, một thủ lãnh chỉ huy thoải mái ;
Trước sau thứ tự, trăm nữ nhân quy phục rộn ràng.

Tổ tiên xưa:
Thâm cung dẫn lối Tẩn  Hoàng; (1)
Mật điện đưa đường Tấn Đế. (2)
Che bại tướng Tả Từ bảo vệ;(3)
Trợ anh tài Lý Thức chờ cơ. (4)

Nọ Duyệt nhân danh vọng ơ hờ; (5)
Kìa Tô Vũ khí hùng tỏ rạng (6)
Trời Nam quốc tửu thần Minh Mạng; (7)
Đất Lạc hầu duợc thánh Hoắc dương. (8)

Tích cũ ghi thanh sử tỏ tường;
Lời xưa chép huyết thư rành mạch.

Bởi vì:
Toàn thân tớ cao đơn vanh vách;
Khắp mình  ta mỹ vị tràn trề.
Chín món ngon: tiết- tái- nuớng- xào- um- hấp- lẫu- hèm- chả, rất đỗi  đê mê;
Bảy hương tẩm: chao- mè- gừng- riềng -xả- húng quế-mùi ngò, vô cùng tuyệt hảo.

Trai khí phách muời ly cụng ráo;
Gái chịu chơi bốn xị so cùng.
Ông phồng mang dương pín phừng phừng;
Bà híp mắt tái gừng liếc nháy.

Ngũ tạng mỗ chia năm xả bảy;
Tứ chi ta nát tám tan mười.
Mong hoàn sinh vinh hiển chờ thời;
Đợi tái kiếp thong dong đón lúc.

 Đời khối kẻ:
Ong non ngứa nọc;
Dê cỏn buồn sừng. (9)
Người đàm tiếu: Thói cà kê vẽ chuyện lung tung;
Kẻ chê bai : Tật dê ngỗng bày trò luẩn quẩn.

Thiên hạ hay chăng: Mã đề dương cuớc anh hùng tận; (10)
Nguời đời biết chứ: Hầu diện kê mao tặc tử chung. (11)
Vô số vị: Vỗ bụng cáo mượn râu hùm; (12)
Rất nhiều ông: Treo đầu dê bán thịt chó . (13)

Máu sắc dục trào lên xàm xỡ;
Tay dâm ô chộp xuống vày vò.
Ta năm thê bảy thiếp, cũng nghiêm minh cai quản ra trò;
Mỗ chín ghệ mười bồ, càng sáng suốt chỉ huy đúng điệu.

Hôm nay:
Giáp Ngọ thu cờ: nên tống cựu bày vài mâm rượu;
Ất Mùi tuốt kiếm: phải nghinh tân dọn chục hũ be.
Ghế vào đít tớ ngồi phè;
Cờ đến tay ta phất miết.

Mười hai tháng chúc dân hăng tiết;
Một năm tròn chào nước vững gan.
Ngửa mong Mùi tổ thương ban;
Cầu khấn Dương tông chỉ bảo.

Cẩn cáo!
Be he!

Bongtaduong

 CHÚ THÍCH:
(1) và (2) Tần Thủy Hoàng và Tấn Vũ Đế có cả ngàn cung phi, sau buổi lâm triều mệt mỏi, hằng đêm lên Dương xa (xe dê) tự kéo, dê ngừng truớc phòng nào, thì vua vào ân ái với cung phi ở phòng đó.
(3) Vào đời Tam Quốc: Khi Tào tháo đuổi bắt Tả Từ. Bí lối, Tả Từ liền chạy thẳng vào đàn dê, rồi dùng phép thuật biến mình thành dê. Khi Tào Tháo cho kiểm lại số dê thấy thừa một con, biết có Tả Từ trong đó, liền bảo: "Tả Từ cứ đầu hàng, ta không giết đâu mà sợ !". bỗng một con dê trong đàn bước ra gật đầu quỳ lạy. Quân binh xông vào bắt sống, tức thời cả đàn dê liền quỳ xuống, khiến tên quan không phân biệt được con dê nào là hoá thân của Tả Từ nữa ! Câu chuyện kết luận: Loài dê có đức độ hơn người, không phản trắc, không tố giác. 
 (4) sách "Hán thư" kể chuyện Lý Thức mặc áo dài, đi giày cỏ, chăn dê cả năm trời ở Thượng lâm để lập chí.
(5) Vua Chiêu Vương nước Sở bị mất nước, phải bỏ chạy.  Có người bán thịt dê tên là Duyệt, cũng chạy theo vua.Thời gian sau, vua trở về, lấy lại được nước. Vua bèn thưởng cho những người chạy theo mình khi trước, trong số đó có cả người bán thịt dê.Ai cũng nhận phần thưởng, chỉ duy người này từ chối, vua rất cảm khái khí tiết khen hết lời.
 (6) Tô Vũ, sứ giả nhà Hán Vũ Đế đi sứ sang Hung Nô. Triều đình Hung Nô có lời dụ hàng, Nhưng Tô Vũ giữ thể diện nhà Hán, giận dữ quát mắng, chúa Hung Nô là Thuyền Vũ sai quân áp tải đến giam vào hang sâu, với ý giết chết sứ thần nhà Hán. nhưng Tô Vũ không chết trong hang. Thuyền Vũ liền truyền lệnh đầy ông lên phương bắc, vắng như sa mạc, tuyết phủ quanh năm. Ông phải chăn một đàn dê đực, với sắc chỉ của chúa Hung Nô: " Bao giờ trong đàn dê đực đẻ con, sứ thần Tô Vũ mới được hồi huơng đất Hán. Thời gian sau Hán và Hung Nô giảng hoà,Tô Vũ được tự do về nước.   
(7) Toa thuốc ngự y bào chế cường dương cho vua Minh Mạng , truyền tụng từ lâu ở Huế.  Trong sách Nguyễn triều cố sự , tác giả Bửu Kế chép ra hai bài thuốc vua Minh Mạng theo tài liệu của Lương Y Tuệ Tâm, (thực chất 2 bài thuốc không có vị nào lấy tử con dê), có công dụng bổ dương tráng thận. Có câu: Nhất dạ lục giao sanh ngũ  tử (một đêm giao phối 6 lần, sinh ra 5 con quý), chỉ là khoa trương,
(8) Hoắc duơng: Gọi là Dâm dương hoắc vì dân gian thường lấy lá của loại cây này cho dê ăn và có công dụng làm tăng ham muốn tình dục. Dâm dương hoắc còn có nhiều tên gọi như: Cương tiền, Phương trượng thảo, Thiên lưỡng kim, Hoàng liên tổ, Ngưu giác hoa, Phế kinh thảo.
(9) Ong non ngứa nọc châm hoa rữa; Dê cỏn buồn sừng húc dậu thưa , Thơ Hồ Xuân Hương. Ý nói đám trẻ ranh động cỡn trêu ghẹo ong bướm phụ nữ.

(10)Mã đề dương cuớc anh hùng tận, (Móng ngựa chân dê anh hùng hết) : năm ngọ và năm mùi không còn anh hùng nữa,  câu sấm ký của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm (đa số các nhà nghiên cứu cho rằng: nhâm ngọ 1942, qúy mùi 1943 ứng vào chiến tranh VN và đại chiến thế giới lần 2).
(11)Hầu diện kê mao tặc tử chung. (Mặt khỉ mào gà gian hùng kết thúc) : năm thân năm dậu giặc giã không còn Câu này do tác giả tự… “phịa” ra, chỉ để đúng phép đối thể loại Phú)
(12) Nguyên chữ: Cáo mượn oai hùm: ý nói dựa quyền cậy thế (Tục ngữ VN)

(13)Treo đầu dê bán thịt chó: ý nói buôn bán lừa bịp (Thành ngữ VN)  

Không có nhận xét nào: