Trang

23 tháng 1, 2020

VĂN TẾ BẰNG HỮU TIÊN PHONG


VĂN TẾ BẰNG HỮU TIÊN PHONG

(Tưởng nhớ 34 bạn học lớp Khai Phá 1964 *)

Mong manh bọt sóng;
Tan hợp làn mây.
Một buổi sum vầy;
Duy lần vĩnh biệt.

Nhớ xưa:
Thuở mới chớm chồi vươn, đã hội tụ nghiên son mài miệt;
Thời còn đang lộc nhú, đồng giao hoà mực thắm chuyên chăm.
Mái chủng viện tung tăng;
Ngôi nhà chung quấn quýt.

Uống ngụm nước ngọt ngào mát tuyệt;
Ăn phần cơm thơm dẻo no căng.
Trau dồi đèn sách, luyện tâm hồn sớm tối khai tâm;
Chăm chỉ bút nghiên, rèn trí tuệ sáng chiều mở dạ.

Ơn Thánh triệu chẳng vẫy vời chọn cả;
Lệnh Thiên sai cần sàng sảy thu riêng.
Sao hiểu thấu, ý cao quang sắp xếp siêu huyền;
Khó suy xong, dòng tối thượng an bài bí nhiệm.

Thấm thoát thời gian luân chuyển;
Vô tình năm tháng vèo trôi.
Không  hay biết tỏ: chốt càn khôn đóng cổng cơ trời;
Chẳng thấu suy tường: khung  định mệnh gài then vận nước.

Có bạn:
Thời ly loạn vong thân chiến cuộc;
Lúc hành quân tử trận giao tranh.
Viên đạn găm xé thịt hùng anh;
Trái mìn nổ tan xương dũng sĩ. 

Anh ly hương, xác thuỷ táng chốn trùng khơi vạn lý;
Bạn vượt cõi, xương khô phơi trên hải đảo xa xôi.
Kẻ quật cường đối kháng, bắt hành hình giữa lộ đá nắng phơi;
Người lui ẩn chờ cơ, truy khử mạng trong đầm lầy mưa ngập.  

Những nạn kiếp bi thương dồn dập;
Nhiều tai ương thảm khốc bất an.
Thình lình đeo dị bệnh,  độc trùng đột nhập ngũ quan;
Đột ngột mắc nan y, vi khuẩn hoành hành lục phủ.

Than ôi:
Người mục tử tàn hơi đành lâm tử;
Vị chăn chiên tận mệnh bỗng rời chiên.
Nước mắt sa thương cảm khóc cha hiền;
Dòng lệ chảy nhớ nhung sầu chủ trại.

Hết thảy ngoại nhân, tất cả họ u buồn rồi nguội lại;
Riêng phần nội bộ, chỉ duy mình thổn thức cứ triền miên.
Vọng dung nhan bằng hữu nào quên;
Mơ bóng dáng thân tình mãi nhớ.

Tận suy:
Chi đạo thanh tùng thường tụ thủ;
Ninh tri bạch nhạn điều ly quần .(1)
Bọt sóng vừa tan;
Làn mây chợt đảo.

Bĩ thượng võng văn hô hữu hảo;
Tuyết trung không tưởng kiến kim bằng.(2)
Đó gẫy cánh buồm căng;
Kìa rơi khung lá biếc.

Thảm thính thu phong xuy lạc diệp;
Sầu khan dạ nguyệt chiếu không vi. (3)
Cầu anh giờ lâm tử, Thánh quan thầy dẫn lối phù trì;
Nguyện bạn phút tàn sinh, Thần bổn mệnh soi đường dắt hướng.

Ước mong sao:
Do thành tín nguyên đời tin tưởng;
Bởi cậy trông suốt kiếp tựa nương.
Chúa ban anh hưởng ánh sáng Thiên đường;
Thần dắt bạn vào miền vui Đất hứa.

Thắp ngọn nến cầu Cha cứu chữa;
Dâng làn hương khẩn Mẹ bao dung.

Xuân đài tự tại, chân hưởng phúc chi vô cùng;
Thọ vực tiêu dao, tín thường sinh chi hữu vĩnh.(4)


Kinh văn sở thỉnh,
 Hiệp chúng đồng âm.(5)

Khẩn dâng;
A-mạnh !

Bùi Nghiệp

Chú thích:
(*) 34 là con số tạm kê, có thể còn thêm nhưng chưa rõ
(1)   Chỉ nói thông xanh thường tụ hội
Nào hay nhạn trắng lại ly đàn.
(2) Chẳng còn nghe thấy hô bạn quý
Tưởng hoài trong tuyết thấy anh em
(3)Thảm thấm gió thu bay lá rụng
Buồn nhìn trăng giãi chiếu màn không
(4) Kinh Cảm tạ niệm từ (Phục dĩ): An nghỉ đài xuân, phúc hưởng chẳng cùng chẳng hết!
Tiêu dao cõi thọ, thường sinh an lạc vĩnh hằng!
(5)Hợp tiếng hòa dâng.
Chung lời khẩn thiết,

Không có nhận xét nào: