Trang

21 tháng 1, 2013

VỌNG NHỚ HỒN ANH

Người viết bài thơ này cũng đã đi xa, tất cả cơm lần cháo lượt.
Kỷ niệm 6 năm Đỗ Chín và 1 năm tác giả  ly trần.



Qua lửa thiêng , cốt hài bình yên hũ nhỏ,
Ta ngắm nhìn và nhớ qua, Chín ơi !
Sáng nay Quý già ghé nhà thốt một lời:
" Thằng Chín lên trời tuốt tuột "!...

Lòng ta mở, trong nụ cười giá buốt ,
Mày đâu phạm gì lỗi buộc đường trần ?!
Có một điều trách nhiệm với bản thân,
Không vợ con là muôn phần bất hiếu!

Chẳng trọn đường tu phàm trần ai cũng hiểu,
Phận mỗi con người được lo liệu an bài …
Cứ theo tuần hoàn đón nhận kiếp trần ai,
Sao mày lang thang lac loài cùng mê tỉnh ?!..

Bởi trượt bước quá thời mùa trái CHÍN,
Nên sầu riêng rơi rụng nửa đêm buồn!...
Bởi thiện căn hỗn loạn trước quay cuồng,
Nên thực tế ngỡ ngàng buông tất cả!!

Cũng chịu khó chịu thương can trường vất vả,
Cùng Thống , Quỳnh tất tả học Trường Sơn ,
Cũng vào đời phân bua lẽ thiệt hơn,
Cùng Nhâm, Tiếu cạn chén sờn chí lớn !...

  nhiên hỗn mang đời thường hay hỗn độn,
Mày không còn chỗ trốn phải không ?!
Dĩ nhiên thời cuộc tiết trời lắm cơn giông,
Đất dung thân bị khốn cùng đuổi bắt !...

Ngọn nến cháy lúc 18.30.pm ngày 26.1..07 đã tắt,
Giáo xứ Nam Hoà kéo khoan nhặt hồi chuông!...
Linh hồn GiuSe giã biệt thế gian buồn,
Và Khai Phá rơi tuôn dòng lệ nhớ!!!...
                                                            HOÀNG QUANG
                        Xin cùng các bác Khai Phá vọng nhớ JOS. Đỗ Văn Chín
                                                            2.2.2007                                             
 

Không có nhận xét nào: