Trang

2 tháng 12, 2013

VĂN TẾ NGUYỄN VĂN QUANG



Thương nhớ bạn hiền: Anh KP Gioan- Baotixita Nguyễn Văn Quang, sinh ngày 13.4.1952, tại Hà Nội, đi về nhà Cha lúc 11giờ 45, ngày  01.12.2013, tại GX Tân Việt, Tân Bình, TPHCM. Hưởng thọ 61 tuổi.



VĂN TẾ BẠN

Anh Quang!
Anh Nguyễn Văn Quang.
Trần gian phù thế;
Thiên quốc vĩnh hằng.

Khi xưa:
Nhâm thìn đáo khởi sinh, chốn Hà Nội hé môi chào nhân loại;
Quý tỵ quy lâm tử, nơi Sài Gòn khép mắt biệt trần gian.
Tròn kỷ giáp lao đao khung thế tục;
Đủ chi can lận đận vũng sinh hoàn.

Thời niên thiếu mười hai,  đã tung tăng sân Chủng viện;
Đến trưởng thành đôi tám, còn mải miết mái Nhà tràng.
Khai mẫn tuệ ấu thơ chăm sách sử;
Phá cuồng mê niên tráng gẫm kinh văn.

Lấy bút sắt tô bồi vun đại lĩnh;
Dùng mực son chấm phá xới trường giang.
Mài nghiên bút chuyên chăm,  mong thành nghề ngư phủ;
Khêu bấc đèn rạng tỏ,  ước tạo nghiệp nông trang.

Bởi Thánh ý trao vời đường khúc khuỷu;
Do Thiên sai hướng triệu ngõ gian nan.
Lập gia thất để tròn câu hiếu tử;
Gánh gia đình cho vẹn chữ tào khang.

Bằng hữu cũ vui vầy tình kim thạch;
Bạn bè xưa niềm nở nghĩa son vàng.
Phấn trắng bảng đen, dậy măng sữa nhà trường mẫn cán;
Khăn xanh  áo thắm, uốn mầm non giáo xứ hiền ngoan.

Vai thừa tác gánh gồng đâu quản ngại;
Ngạch giáo viên xốc vác chẳng than van.
Lối đời trọn vẹn;
Việc đạo chu toàn.

Than ôi!
Khi xế bóng rã rời gân cốt;
Lúc về hưu mệt mỏi tâm can.
Cơn bạo bệnh hoành hành liên tục;
Chứng trầm kha xâm nhập vội vàng.

Mắt hướng thiên nhan, chờ khắc đến đâu hề từ chối;
Môi cầu thánh ý, đợi ngày về chẳng dám thở than.
Buồng tim nhịp dứt!
Lá phổi hơi tàn.

Trước linh cữu:
Nức nở rối buồng gan, Vợ héo hắt đai vành khăn trắng;
Đau thương quằn khúc ruột, mẹ già nua đeo đẳng lá vàng.
Con mất bố mồ côi, mắt xót kim châm tê tái;
Vợ xa chồng bóng lẻ, lòng đau muối xát bàng hoàng.

Bằng hữu viếng dòng châu nghẹn ứ ;
Học trò thăm suối lệ dâng tràn.
Thương ảo não vợ hiền đai khăn trắng;
Cảm bơ vơ con trẻ thắt vòng tang.

Quạnh quẽ lay chao ánh nến;
Chập chờn lãng đãng tuần nhang.
Tin tưởng Chúa thi ân nơi vĩnh cửu;
Cậy trông Ngài thưởng phúc chốn thiên đàng.

Xe xuôi bến phúc!
Thuyền cập bờ an…
Xác về hư ào;
Hồn hiển anh thăng!!!...
KP Bùi Nghiệp

Không có nhận xét nào: