(Phú độc vận)
Nhục mặt tiền nhân;
Đau lòng cố tổ.
Ơi hỡi loài cầy!
Than ôi giống chó!
Dù sao cũng tộc họ vẻ
vang;
Dẫu vậy đều giống dòng rạng rỡ.
Đầu tiên cổ đại, oai
phong cùng Dương Tiễn thần thông;
Khởi điểm xa xưa, dũng
mãnh với Hạo Thiên Khuyển võ. (*)
Phần số:
Tử vi soi phải hắc ám đè;
Cung mệnh chiếu nhằm hung
tinh trỏ.
Sinh nơi đất ruộng tủi cả
cuộc đời;
Sống đất nhà quê buồn cho
phần số.
Lọt lòng nhập thế, không
oa oa một tiếng rềnh ràng ;
Mở mắt chào đời, chỉ ư ử
vài câu nho nhỏ.
Cũng lớn lên bằng sữa cặn
chắt chiu;
Và tồn tại với cơm thiu
vãi đổ,
Do bản năng chả trách chủ
đơn nghèo;
Bởi khí chất nào chê nhà khốn
khó.
Nhai gân dai miệng vẫn điềm
nhiên;
Gặm xương cứng hàm đâu xấu
hổ.
Cắn răng nuốt đắng, đồ ăn
toàn hẩm mốc thừa dư;
Cúi mặt ngậm cay, thực phẩm
chỉ ôi hư phế bỏ.
Nào dược phẩm vun bồi;
Chẳng y thang tẩm bổ.
Trời sinh trời dưỡng, cứ
an khang nhanh nhậy như beo;
Đất tạo đất nuôi, luôn mạnh
khỏe tráng cường tựa hổ.
Trung thành bảo vệ canh
nhà;
Mẫn cán tuần tra giữ ngõ.
Sông cuồng lưu có khúc,
nhưng hận vì thói tục bội ân;
Gió lốc xoáy có cơn, vẫn căm bởi tình đời nham nhở.
Vị mê men thành cốt cách
đảo điên;
Do hám nhậu đổi nhân tâm
tráo trở.
Than ôi!
Đất hỡi đoạn đành;
Trời ơi ơi sao nỡ.
Mưu đồ mấy đứa xỉn say;
Hí hởn dăm tên sừng sỏ.
Xiết dây thừng đè ngửa buộc
chân;
Quăng thòng lọng trói gô phang
sọ.
Moi yết hầu thọc huyết ồn
ào;
Cạo lông lá thui rơm rầm
rộ.
Sinh chỉ hiên nhà;
Tử không huyệt mộ.
Dao phay mài thái thịt linh
tinh;
Thớt mộc đặt băm xương rị
mọ.
Bát đĩa đựng tiết canh- rựa
mận- lòng dồi- áp chảo: ăm ắp hàng hàng;
Nồi niêu bày hấp luộc- xáo
hầm- hon chả- tái mè: đầy um lố nhố.
Tăng mùi hương riềng xả- mơ
lông- chanh húng lung tung;
Quyện gia vị mắm tôm- mẻ
ngấu- cốt dừa này nọ.
Lan mùi thơm quỷ sứ hít
hà;
Tỏa vị ngậy Diêm vương ngạt
thở.
Rượu ắp chén ngoai mồm, hả
hê nốc đẫy, roóc nguyên tràng tưởng khai sáng tâm tư;
Men đầy chai ngửa họng,
khoan khoái tu tràn, khè một tiếng mong mở thông não bộ.
….
Cùng chung thế giới, sao
Á Đông ruồng rẫy dể duôi;
Cũng một hoàn cầu, mà Âu
Mỹ ân cần ái mộ.
Đất đó văn minh tiến triển,
hằng nâng niu giống má an vui;
Quê
đây lạc hậu thụt lùi, cứ đày đoạ sinh linh thống khổ.
Chớ viện cớ địa phương;
Đừng đổ thừa phong thổ.
Làm đơn tố cáo: Âm dương
thính thính xin xét quang minh;
Viết giấy kiện thưa: Thiên
địa linh linh nguyện soi sáng tỏ.
Ước vọng trình bày;
Khúc nhôi dám ngỏ.
Bị cáo phải ra toà;
Nguyên đơn xin khởi tố!
Bóng Tà Dương – Bùi Nghiệp
***
(*)Dương Tiễn (楊戩) tức Nhị Lang Thần ( 二郎神), một nhân vật trong thần thoại Trung Quốc, cha
là Dương Thiên Hựu và mẹ là em gái của Ngọc hoàng, bà Dao Cơ tiên tử.
Dương Tiễn có 1 đệ tử
trung thành là chó Ngao, tức Hạo Thiên Khuyển, đã từng khuất phục cả Tôn Ngộ
Không – Tề Thiên Đại Thánh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét