(Phú độc vận)
Mấy chữ trình bày;
Vài câu thố lộ.
Nức tiếng loài cầy;
Vang danh giống chó.
Đinh dậu qua hùng kê
thoái nhiệm, bàn giao chức trọng thối
lui;
Mậu tuất đến dũng khuyển
đăng đàn, nắm giữ quyền cao đầu xỏ.
Thập nhị chi quẻ bấm còn
đây;
Hàng lục súc bia trưng vẫn
đó.
Giống dòng ta:
Trước sau đông đủ: trắng- vện- vàng vô khối da màu;
Trên dưới rất nhiều:
khoang- nâu- mực bao là sắc tố.
Từ Ngao Tây Tạng vóc dáng
kềnh càng;
Đến Phốc Phù Tang hình
dong bé nhỏ.
Đều thông minh tài cán di
truyền;
Lắm trí tuệ giỏi giang sẵn
có.
Một dạ trung thành;
Nhất tâm bảo hộ.
Chẳng sợ đứa hung tàn;
Đâu e quân sừng xỏ.
Đêm năm canh phòng thủ hiên
nhà;
Ngày sáu khắc tuần tra cổng
ngõ.
Từ xưa:
Đất thấp sắp bày;
Trời cao phổ độ.
Tánh sớt chia nhiều nỗi vui
buồn;
Tâm san sẻ bao niềm sướng
khổ.
Dẫu hình dung khác hẳn, con
người chuyển động hai chân;
Tuy vóc dáng bất đồng, giống
vật di hành bốn vó .
Nhưng tâm hồn đồng hướng
tri giao;
Bởi ý tưởng hợp hòa mến mộ.
Phân ngôi rõ rệt ông tôi;
Định bậc rành rành chủ tớ.
Kiếp tôi đòi chẳng quản nắng
mưa;
Đời nô bộc đâu nề sương
gió.
Nhớ chăng:
Lúc thái an quan tâm gia
chủ : Trông nhà, chăn dắt, làm xiếc, kéo xe;
Khi tao loạn lo lắng quốc
phòng: Thám thính, gỡ mìn, tấn công, cứu
hộ.
Chẳng để lọt rào;
Không hề sơ hở.
Anh hùng há sợ bom rơi;
Tráng sĩ nào e đạn nổ.
Vểnh tai nghe ngóng, dò
la cường đạo rình mò;
Thính mũi đánh hơi, phát
hiện quân thù lấp ló.
Xáp lá cà chớp nhoáng,
móng vươn dài chồm đúng bả vai;
Lao cận chiến bất ngờ,
răng bén nhọn phập ngay cần cổ.
Kèn loa chiến thắng,
đương nhiên đón rước tưng bừng;
Trống phách khải hoàn, xứng
đáng chào mừng rực rỡ.
Bao huy chương tướng soái khen lao;
Lắm chiến tích quân binh
ngưỡng mộ.
Hôm nay:
Vái thiên địa quỷ thần!
Thề hoàng thiên hậu thổ.
Ghế đến đít thì ngồi,
mong sao lạc nghiệp vạn nhà;
Cờ vào tay cứ phất, chúc được an cư trăm họ.
Tấc ruột xin bày;
Gang lòng dám ngỏ.
Đóng triện: Cầy!
Ký tên: Chó!
Bóng Tà Dương – Bùi Nghiệp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét