MẾN CẢNH XUÂN
Xướng: Hàn Mạc Tử
Thuận:
Ta mến cảnh xuân ánh sáng
ngời,
Thú vui thơ rượu chén đầy
vơi,
Hoa cài dậu trúc cành xanh
biếc,
Lá quyện hương xuân sắc thắm
tươi.
Qua lại khách chờ sông lặng
sóng,
Ngược xuôi thuyền đợi bến
đông người.
Xa ngân tiếng hát đàn trầm
bổng,
Tha thướt bóng ai mắt mỉm
cười.
Nghịch:
Cười mỉm mắt ai bóng thướt
tha,
Bổng trầm đàn hát tiếng ngân
xa.
Người đông bến đợi, thuyền
xuôi ngược,
Sóng lặng sông chờ khách lại
qua.
Tươi thắm sắc xuân hương
quyện lá,
Biếc xanh cành trúc dậu cài
hoa.
Vơi đầy chén rượu thơ vui
thú,
Ngời sáng ánh xuân cảnh mến
ta.
NHỚ HẠ
Họa: Bùi
Nghiệp
Thuận:
Ta với hạ xưa ánh rạng ngời,
Đó đây vờn lộng gió nào vơi.
Hoa trăm đẹp sắc chen tô thắm,
Bướm chục xinh màu điểm nét tươi.
Qua đó ngựa mừng vui đón khách,
Lại đây đò sảng khoái đưa người.
Xa vang tiếng vượn nghe say đắm,
Tha thiết gợi lên giọng rộn cười.
Nghịch:
Cười rộn giọng lên gợi thiết tha,
Đắm say nghe vượn tiếng vang xa.
Người đưa khoái sảng đò đây lại,
Khách đón vui mừng ngựa đó qua.
Tươi nét điểm màu xinh chục bướm,
Thắm tô chen sắc đẹp trăm hoa.
Vơi nào gió lộng vờn đây đó,
Ngời rạng ánh xưa hạ với ta.
ĐÔNG HÀN
Họa: Bùi Nghiệp
Thuận:
Ta giống cảnh đông tuyết
trắng ngời,
Giá băng run lạnh chén sầu
vơi.
Hoa tàn nhụy úa cành thêm héo,
Lá rụng đài rơi cuống bớt
tươi.
Qua vắng mặt chờ thơ với rượu,
Lại quên tay đợi bạn bên
người.
Xa xa đứng đó ai đơn bóng,
Tha thiết gượng môi hé khẽ
cười.
Nghịch:
Cười khẽ hé môi gượng thiết
tha,
Bóng đơn ai đó đứng xa xa.
Người bên bạn đợi tay quên
lại,
Rượu với thơ chờ mặt vắng
qua.
Tươi bớt cuống rơi đài lá
rụng,
Héo thêm cành úa nhụy tàn
hoa.
Vơi sầu chén lạnh run băng
giá,
Ngời trắng tuyết đông cảnh
giống ta?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét