Ngồi buồn vắt
trán cho tinh
Cười cho thế
thái nhân tình ngả nghiêng
Tính toan vị kỷ
đảo điên
Khôn đâu chẳng
thấy, thấy nguyên lọc lừa
Chén anh chú đẩy đưa mời mọc
Nịnh hót nhau một tấc tới trời
Tít cung thang ly ắp chẳng vơi
Cụng chan chát môi cười lưỡi líu
Tửu thực đệ huynh thiên cá hữu,
Cấp nạn chi thời nhất
cá vô *.
Lúc thế cùng tựa cọp ngất ngư
Vướng vào bẫy sa cơ thất thế
Đời lảng tránh mặc thây mặc kệ
Nào trông hòng hồ dễ có ai
Nhớ ngày xưa khoác cổ bá vai
Thề tri kỷ một hai cùng kết ước
Hôm nay rõ đường ai nấy bước
Tỉnh đi nào người có biết chăng?
Ôi thôi giờ đã
muộn màng
Bongtaduong
*(Ăn nhậu anh em ngàn người có, lúc gấp rút hoạn nạn một
người cũng không.)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét