Trang

24 tháng 1, 2020

TUYÊN NGÔN CANH TÝ




TUYÊN NGÔN CANH TÝ
(Độc vận)


Phụng mệnh Thiên triều;
Tuân hành thánh chỉ.
Hô bách tính dân tình!
Nhủ ba quân tướng sĩ!

Cựu nguyệt qua,Trư vương xuất điện thoái trào;
Tân niên đến, Thử đế nhập ngai tiến vị.
Thiên tư ta tài giỏi tinh ma;
Bản chất mỗ khôn ranh quái quỷ.

Tự bạch:
Sinh lan tràn đếm cả nghìn muôn;
Đẻ vượt trội so hàng vạn tỷ.
Cội nguồn đó:  Lang, Nhum, Xạ, Nhắt… , xưa kia một gốc tổ tông;
Gia phả đây: Bạch, Bọ, Cống, Đồng…, trước đó chung dòng cụ kỵ.

 Giống nòi truyền cả triệu năm;
 Chủng loại trải qua nghìn kỷ.
Điều tra ra huyết thống hiển nhiên;
Xét nghiệm lại nguồn căn đích thị.

Trời cao cắc cớ, tâm hồn nào đại lượng khoan dung;
Đất thấp trêu ngươi, bản chất vốn nhỏ nhen ích kỷ.
Giang hồ trú ngụ ngang nhiên;
Phiêu bạt di cư mặc ý.

Tận bãi rộng đồng xa, ngõ đường nhà cửa…, đâu đâu cũng ngoáy hố đào hầm;
Từ đền thiêng điện thánh, miếu mạo đình chùa…, khắp khắp luôn khoan tường đục luỹ.
Đêm lần mò cứ việc tung hoành;
Ngày chui rúc không màng ngủ nghỉ.

Quân tử cố cùng;
Tiểu nhân lạm hỹ. (1)
Sống chẳng ước nhà cao;
Chết không màng mộ chí.

Từng nhiều lúc: Tạo tai ương gieo giống tàn vong;
Đã một thời: Gây đại hoạ cấy mầm tử khí. (2)
 Cả hoàn cầu hận thấu tim gan;
Toàn thế giới thù sâu cốt tuỷ.

Xuống lệnh loại trừ;
Ra tay tiêu huỷ.
Lại đặc nhiệm: Chó cùng mèo tận diệt không nương;
Thêm liên quân: Chim với rắn săn lùng bất kể .

Vậy mà:
Vẫn nhởn nhơ tạo giống sòn sòn;
Còn tấp nập truyền sinh  liên lỉ.
Coi thường: Phúc bất trùng lai;
Chấp nhận: Hoạ vô đơn chí (3)

Trẻ với già đặt bẫy- dậm cù- quây lưới, cả bày đàn lớp lớp tàn vong;
Mèo cùng chó đánh hơi- vồ chộp- bới hang, nguyên gia tộc hàng hàng chết dí.
Chế biến nướng- xào- om- nấu  hả hê;
Ra công thui- ướp- sấy- phơi  thoả chí.

Ly mi ly tớ, nhai dòn tan rau ráu xôn xao;
Chén chú chén anh, nốc chóp chép khề khà tuý luý.
Mùi đồng quê vượt hẳn sơn hào;
Món ruộng rẫy ngon hơn hải vị.

Sinh chẳng phùng thời;
Chết không toại chí .
 Xác thân quẳng lại hư vô;
Thần tính quay về nguyên thuỷ.

Có biết chăng:
Xưa ngôi Thử tú, vâng chiếu chỉ đầu thai trái đất hoành hành;
Trước kiếp Ôn tinh, nhận văn bài nhập xác nhân gian trừng trị.
Kẻ đâu hay:  Địa hậu quan tường;
Người khó thấu:Thiên cao thính chí .(4)

Do thần kinh sáng suốt đa mưu;
Bởi não bộ khôn lanh túc trí.
Đứng trên đầu bậc giáp, vươn cao hơn súc vật giành ngôi;
Ngồi trước nhất hàng chi, vượt trội mọi linh cầm chiếm vị.

Thôi thôi!
Đã đến khắc niên chung;
Vừa vào giờ nguyệt quỹ. (5)
Cờ vào tay cứ phất, nguyên một năm quản nhiệm điều hành;
Trượng cặp nách phải phang, mười hai tháng đương quyền cai trị.

Ước đất nước yên bình;
Mong loài người cổ xuý.
Tri ân!
Cống hỷ!

Bóng Tà Dương – Bùi Nghiệp

Chú thích:
(1)  Người quân tử gặp cùng khốn thì cố chịu đựng, kể tiểu nhân thì phóng túng buông thả.
(2)  Thế kỷ 13, Đại dịch hạch do chuột, làm chết hơn 70 triệu cư dân Âu Châu.
(3)  May mắn không đến hai lần, tai hoạ lại vào liên tục.
(4)  Đất thấp xem rành, trời cao nghe tỏ.
(5)  Niên chung nguyệt quỹ: Năm cùng tháng tận.


23 tháng 1, 2020

VĂN TẾ BẰNG HỮU TIÊN PHONG


VĂN TẾ BẰNG HỮU TIÊN PHONG

(Tưởng nhớ 34 bạn học lớp Khai Phá 1964 *)

Mong manh bọt sóng;
Tan hợp làn mây.
Một buổi sum vầy;
Duy lần vĩnh biệt.

Nhớ xưa:
Thuở mới chớm chồi vươn, đã hội tụ nghiên son mài miệt;
Thời còn đang lộc nhú, đồng giao hoà mực thắm chuyên chăm.
Mái chủng viện tung tăng;
Ngôi nhà chung quấn quýt.

Uống ngụm nước ngọt ngào mát tuyệt;
Ăn phần cơm thơm dẻo no căng.
Trau dồi đèn sách, luyện tâm hồn sớm tối khai tâm;
Chăm chỉ bút nghiên, rèn trí tuệ sáng chiều mở dạ.

Ơn Thánh triệu chẳng vẫy vời chọn cả;
Lệnh Thiên sai cần sàng sảy thu riêng.
Sao hiểu thấu, ý cao quang sắp xếp siêu huyền;
Khó suy xong, dòng tối thượng an bài bí nhiệm.

Thấm thoát thời gian luân chuyển;
Vô tình năm tháng vèo trôi.
Không  hay biết tỏ: chốt càn khôn đóng cổng cơ trời;
Chẳng thấu suy tường: khung  định mệnh gài then vận nước.

Có bạn:
Thời ly loạn vong thân chiến cuộc;
Lúc hành quân tử trận giao tranh.
Viên đạn găm xé thịt hùng anh;
Trái mìn nổ tan xương dũng sĩ. 

Anh ly hương, xác thuỷ táng chốn trùng khơi vạn lý;
Bạn vượt cõi, xương khô phơi trên hải đảo xa xôi.
Kẻ quật cường đối kháng, bắt hành hình giữa lộ đá nắng phơi;
Người lui ẩn chờ cơ, truy khử mạng trong đầm lầy mưa ngập.  

Những nạn kiếp bi thương dồn dập;
Nhiều tai ương thảm khốc bất an.
Thình lình đeo dị bệnh,  độc trùng đột nhập ngũ quan;
Đột ngột mắc nan y, vi khuẩn hoành hành lục phủ.

Than ôi:
Người mục tử tàn hơi đành lâm tử;
Vị chăn chiên tận mệnh bỗng rời chiên.
Nước mắt sa thương cảm khóc cha hiền;
Dòng lệ chảy nhớ nhung sầu chủ trại.

Hết thảy ngoại nhân, tất cả họ u buồn rồi nguội lại;
Riêng phần nội bộ, chỉ duy mình thổn thức cứ triền miên.
Vọng dung nhan bằng hữu nào quên;
Mơ bóng dáng thân tình mãi nhớ.

Tận suy:
Chi đạo thanh tùng thường tụ thủ;
Ninh tri bạch nhạn điều ly quần .(1)
Bọt sóng vừa tan;
Làn mây chợt đảo.

Bĩ thượng võng văn hô hữu hảo;
Tuyết trung không tưởng kiến kim bằng.(2)
Đó gẫy cánh buồm căng;
Kìa rơi khung lá biếc.

Thảm thính thu phong xuy lạc diệp;
Sầu khan dạ nguyệt chiếu không vi. (3)
Cầu anh giờ lâm tử, Thánh quan thầy dẫn lối phù trì;
Nguyện bạn phút tàn sinh, Thần bổn mệnh soi đường dắt hướng.

Ước mong sao:
Do thành tín nguyên đời tin tưởng;
Bởi cậy trông suốt kiếp tựa nương.
Chúa ban anh hưởng ánh sáng Thiên đường;
Thần dắt bạn vào miền vui Đất hứa.

Thắp ngọn nến cầu Cha cứu chữa;
Dâng làn hương khẩn Mẹ bao dung.

Xuân đài tự tại, chân hưởng phúc chi vô cùng;
Thọ vực tiêu dao, tín thường sinh chi hữu vĩnh.(4)


Kinh văn sở thỉnh,
 Hiệp chúng đồng âm.(5)

Khẩn dâng;
A-mạnh !

Bùi Nghiệp

Chú thích:
(*) 34 là con số tạm kê, có thể còn thêm nhưng chưa rõ
(1)   Chỉ nói thông xanh thường tụ hội
Nào hay nhạn trắng lại ly đàn.
(2) Chẳng còn nghe thấy hô bạn quý
Tưởng hoài trong tuyết thấy anh em
(3)Thảm thấm gió thu bay lá rụng
Buồn nhìn trăng giãi chiếu màn không
(4) Kinh Cảm tạ niệm từ (Phục dĩ): An nghỉ đài xuân, phúc hưởng chẳng cùng chẳng hết!
Tiêu dao cõi thọ, thường sinh an lạc vĩnh hằng!
(5)Hợp tiếng hòa dâng.
Chung lời khẩn thiết,

VƯỜN FATIMA CHÂU SƠN




VƯỜN FATIMA CHÂU SƠN
(Liên vận)

Đá lặng lẽ trầm tư;
Cây thì thào gọi khẽ. 
Nào vào đây nghe kể;
Cứ đến đó nhìn xem.
Tâm hồn lắng đọng, cảm âm vang nhắn nhủ trang nghiêm;
Não trạng bình an, nghe nhỏ nhẹ kêu mời tha thiết.

Hai cảnh sắc trong ngoài tách biệt;
Một danh lam sau trước phân biên.
Đường  quanh co kết hợp nối liền;
Lối uốn lượn thông vòng liên tục.

Chẳng vĩ đại uy nghi, bởi điểm đến suy căn nguồn thánh đức;
Không xôn xao náo nhiệt, do khu vào nghiệm gốc rễ thần thiêng.
Hãy lặng im để niệm tưởng ơn trên;
Đừng xao động dành suy tư ý trọng.

Hằng niềm nở mời ai luôn mở cổng;
Mãi ân cần đón khách chẳng cài then.
Trí tịnh an nhiên;
Hồn dâng dào dạt!

Giữa Thanh thiên, mong Thanh tẩy  để hồn sinh Thanh thoát;
Nơi bạch nhật, rửa bạch tâm  hầu trí nở bạch hoa.
Xem tường bóng dáng,  ba đồng nhi đón thông điệp trần sa;
Thấy tỏ chân dung, bốn tổ phụ khai móng nền đan viện.

Bao điển tích thánh kinh hiển hiện;
Những di ngôn sấm ký phô bày.
Mờ mờ phiến đá, Ông Gia-kêu trèo cổ thụ ngất ngây;
Tỏ tỏ tường tranh, Nàng xứ ngoại múc giếng xưa han hỏi.

Điểm nhấn thấy là tảng nền chuộc tội;
Trọng tâm nhìn chính nguồn gốc bao dung.
Suy vũ trụ, Ba Ngôi thiêng mà chỉ một hoà chung;
Nghiệm càn khôn, Một Chúa trọng nhưng là ba hiệp nhất.

Biểu hiện hồng ân, sáu chum phước tuôn trên trái đất;
Hoài mơ phúc ấm, một vò thiêng tưới xuống Việt nam.
Chuỗi tràng châu bảo vệ toàn dân;
Vòng hạt ngọc chở che mọi tộc.

Biển Ân tình, Mẹ đứng đó đưa tay chúc phúc;
Bờ ái truất, con quỳ đây ngước mắt van xin.
Từng lời kinh minh chứng lòng tin;
Mỗi chuỗi niệm thiết tha dạ mến.

Khắp cảnh trí âm thầm đợi đến;
Cả không gian lặng lẽ mong vào.
Gọi trần gian, rũ mê lầm phú quý xáo xào;
Mời nhân loại, xa cám dỗ phù hoa khuynh đảo.

Đồng tâm sinh hữu hảo; (*)
Hợp ý cảm tình thâm.
Cho buồng tim nhận tiếng tiêu ngân;
Để phiến phổi thu làn sáo vọng.

Mây lồng lộng;
Gió miên man.
Thần trí ngập tràn;
Tâm hồn chan chứa.

Bóng Tà Dương - Bùi Nghiệp

----(+)----
(*) Đồng lòng sinh bạn tốt
Hợp ý nảy tình sâu.