Trang

26 tháng 2, 2020

VĂN TẾ ĐẠI TƯỜNG



VĂN TẾ ĐẠI TƯỜNG
(Mãn tang ba năm nhạc sĩ Thôngvivu, Giám mục Phan Thiết)

Còn hoài nhung nhớ;
Vẫn mãi sầu miên.
Cách biệt bạn hiền;
Từ ly bằng hữu.

Ba năm rời xa trần thế , đột ngột xuôi tay, gấp đến chốn nhàn vui vĩnh cửu;
Ngàn ngày cách biệt nhân gian, vội vàng nhắm mắt, mau về nơi phước hạnh ngàn thu.
Biển mãi khóc sầu u;
Thông còn buồn nấc nghẹn.

Nhớ mãi:
Nuối tiếc vị cha chung cảm mến;
Hoài thương người nghệ sĩ tài hoa.
Ngôn ngữ nồng nàn tha thiết, núi Tà-pao nắng giãi chan hoà;
Âm thanh quyến rũ rộn ràng, trời Phan Thiết mây vờn âu yếm.

Bút động nghiên mài, nhủ thế thái bằng tâm ca tuyệt diễm;
Đàn rung phím nắn, khuyên nhân sinh với nhã nhạc thanh băng.
Chính khí cao lăng;
Tinh anh trường dẫn. (1)

Biển biếc bao la, tay ngư phủ lưới chài cần mẫn;
Đồng xanh bát ngát, gót nông phu cày xới chuyên chăm.
Thường cao điểm, cá đầy khoang lớp lớp man vàn;
Cứ bội thu, Thóc ngập lẫm hàng hàng vô số.

Ong cõng mật thơm ngon đẫy tổ;
Tằm ươm tơ mượt óng tràn nong.
Vì tình yêu thúc bách, tận tinh thần lo lắng đèn chong;
Bởi chân lý kêu vời, quên thể xác nhọc nhằn gót khổ.

Lũ kết đồng tâm sơn hải cố;
Thụ thành liên lý địa thiên trường.(2)
Năm từng năm ngăn lũ sói rình chuồng;
Tháng đến tháng dắt bày chiên nhập trại.

Than ôi:
Khung định mệnh thành toàn, Chúa vẫy gọi ban miền vui dấu ái;
Quỹ thời gian viên mãn, Trời kêu vời thưởng đất hứa xinh tươi.
Thân xác tuy rữa mục tan rời;
Linh hồn lại vĩnh hằng mãi sống.

Đa nhân bi thống;
Bách thế tối thương.(3)
Do Thiên sai anh quyết chí mở đường;
Bởi Thánh triệu bạn bằng lòng khai phá.

 Cam khổ cộng thường tình thượng cả;
Tử sinh vĩnh cách thống hà như (4)
Năm mươi năm giao hảo bền dư;
Nửa thế kỷ hữu bằng cảm khái.

Đồng tâm tối tương thân, tạc dạ thượng bồi liên dạ thoại;
Cao sơn kỳ cộng vãng, thử thân vô phục tịnh kiên du.(5)
Đời nhân gian ảo ảnh bóng phù du;
Cuộc thế thái mơ màng hình bọt sóng.

Suy đời hôm nay, như gió thổi tơ mành khẽ động;
Nghiệm kiếp hiện tại, Tựa bóng câu cửa sổ vèo qua.
Người sang sông nhưng để lại hương hoa;
Bạn khuất núi mãi lưu tồn ánh đuốc.

Khấn xin:
Nay ngước mắt van nài thánh rước;
Lại thành tâm khẩn nguyện thần nghinh.
Đức Chúa hằng thương xót, ban gia phần vĩnh viễn phúc vinh;
Ba ngôi mãi bao dung, thưởng sản nghiệp muôn đời rực rỡ.

Cậy Đức Mẹ cầu bầu giúp đỡ;
Nhờ Thiên thần hộ thủ dìu nâng.
Tới bến Thiên đàng;
Vào miền lạc cảnh.
A-mạnh

Bùi Nghiệp
--o0o—
(1) Chính khí cao vời,
Tinh anh còn mãi.
 (2)Kết mối đồng tâm non biển chặt,
Cây thành liền rễ đất trời lâu.
(3) Nhiều người buồn tiếc,
Trăm thuở xót xa.
(4) Ngọt đắng sẻ chia, tình cao rộng;
Sống chết cách biệt, xót nhường bao.
(5)Một bụng thân nhau, năm trước vẫn còn đêm chuyện vãn.
Non cao ước hẹn, thân này đâu được sánh vai chơi.









2 tháng 2, 2020

MẤY DÒNG THUẬN NGHỊCH




1.     BẰNG HỮU

Xuôi:
Tràn tình mối ấy thuở ngây thơ
Bút sách thời xưa lúc cập bờ        
An ủi nỗi buồn quên mệt mỏi     
Sẻ chia khi khổ lắng sầu lo
Chan hoà vẫy tụ mong chờ đón
Thiết ái vời xa gọi hẹn hò
Han hỏi ríu lời bao mặn ngọt
Đan tay kết chỉ thắt đâu ngờ

Ngược:
Ngờ đâu thắt chỉ kết tay đan
Ngọt mặn bao lời ríu hỏi han
Hò hẹn gọi xa vời ái thiết
Đón chờ mong tụ vẫy hoà chan
Lo sầu lắng khổ khi chia sẻ
Mỏi mệt quên buồn nỗi ủi an
Bờ cập lúc xưa thời sách bút
Thơ ngây thuở ấy mối tình tràn


2.     TRÀNG KINH MÂN CÔI

Xuôi
Hoa bừng nở rộ sắc hồng tươi
Hạt chuỗi tràng châu ánh toả ngời
Hoà tiếng vọng say hồn bé nhỏ
Hợp cung vang đượm ý đầy vơi
Ca mừng chúc Mẹ ơn tràn ngập
Hát kính dâng Trời phước trải phơi
Tha thiết cảm tình bao mến mộ
Toà Thiên thấu nhận Chúa nghe lời.

Ngược
Lời nghe Chúa nhận thấu Thiên Toà,
Mộ mến bao tình cảm thiết tha.
Phơi trải phước Trời dâng kính hát
Ngập tràn ơn Mẹ chúc mừng ca
Vơi đầy ý đượm vang cung hợp
Nhỏ bé hồn say vọng tiếng hòa
Ngời toả ánh châu tràng chuỗi hạt
Tuơi hồng sắc rộ nở bừng hoa


3.     VIẾNG MỘ BẠN

Xuôi
Nhang trầm tỏa ấm mộ tình thân
Niệm tưởng hồn xa biệt thế trần
Chan chứa những ngày từng thiết ái
Thắm nồng bao buổi lắm tri ân
Màn buông khổ dứt, cầu yên nghỉ
Mắt khép sầu lui, chúc mãn phần
Tàn lụi sớm qua đường tục thế
 Van nài tiếng nhận Chúa từ nhân

Ngược
Nhân từ Chúa nhận tiếng nài van
Thế tục đường qua sớm lụi tàn
Phần mãn chúc lui sầu khép mắt
Nghỉ yên cầu dứt khổ buông màn
Ân tri lắm buổi bao nồng thắm   
Ái thiết từng ngày những chứa chan
Trần thế biệt xa hồn tưởng niệm
Thân tình mộ ấm toả trầm nhang


4.     NHỚ QUÊ

Xuôi:
Nhà quê đất cũ thuở ngây thơ
Nét đậm ghi sâu cảm thẫn thờ
Xa thẳm dáng thuyền kia xám đục    
Ảo huyền trông núi đó xanh lơ
Hoa bừng nở rộ tô màu thắm
Bướm lượn tung vờn múa sắc phô
Tha thiết nhớ xưa ngày bé nhỏ
Qua đi dẫu mất chẳng phai mờ

Ngược:
Mờ phai chẳng mất dẫu đi qua
Nhỏ bé ngày xưa nhớ thiết tha
Phô sắc múa vờn tung lượn bướm
Thắm màu tô rộ nở bừng hoa
Lơ xanh đó núi trông huyền ảo
Đục xám kia thuyền dáng thẳm xa
Thờ thẫn cảm sâu ghi đậm nét
Thơ ngây thuở cũ đất quê nhà


5.     TRẦN GIAN CHUỐC KHỔ

Xuôi:
Gian trần cửa ải khổ là bao
Huyễn mộng theo lòng ám nhọc lao
Vàng ngọc trữ tăng, mơ mãi ngất
Cửa nhà xây nữa, muốn thêm cao
Mang đầy túi bạc, um thèm khát
Chất khẳm rương tiền, lắm ước ao
Sang trọng bả mồi giăng bẫy rập
An tâm chẳng đến lại vương sầu

Ngược:
Sầu vương lại đến chẳng tâm an
Rập bẫy giăng mồi bả trọng sang
Ao ước lắm tiền rương khẳm chất
Khát thèm um bạc túi đầy mang
Cao thêm muốn nữa xây nhà cửa
Ngất mãi mơ tăng trữ ngọc vàng
Lao nhọc ám lòng theo huyễn mộng
Bao là khổ ải cửa trần gian


6.     ĐÔI DÉP
(Cảm thính ca khúc Đôi dép của Thôngvivu)

Thuận:
Xuôi đường bước thẳng lối hàng chung
Tiếp nối luôn vui gót sánh cùng
Vôi vữa kết thề đoan dạ vững 
Đá vàng trao hứa quyết lòng trung
Đồi gai há sợ đâu chân ngại
Núi  sỏi nào e chẳng gối chùn
Đôi lứa sống hoà an phận định
Trôi dòng mặc vậy cứ lồng khung

Nghịch:
Khung lồng cứ vậy mặc dòng trôi
Định phận an hoà sống lứa đôi
Chùn gối chẳng e nào sỏi núi
Ngại chân đâu sợ há gai đồi
Trung lòng quyết hứa trao vàng đá
Vững dạ đoan thề kết vữa vôi
Cùng sánh gót vui luôn nối tiếp
Chung hàng lối thẳng bước đường xuôi

Bùi Nghiệp
(Kỷ yếu 55 năm lớp Khai phá 1964-2019)