Trang

31 tháng 12, 2012

CÁO: TỐNG CỰU – NGHINH TÂN.




( Ngày tết dương lịch 2013,
thân tặng các văn thi chiến hữu )

Tùng tùng:
Cắc cắc!!!
An Nam quốc, tiết đông tháng chạp!
Sài Côn thành hây hẩy móc mưa.
Tín chủ là Nghiệt Chướng lão đồ;
Thay sĩ thứ nhà Bùi đương quốc!

Sắm sửa lễ : Vàng – hương – trầu – thuốc;
Biện bày thêm : Hoa – qủa – rượu – trà.
Lễ bạc gọi là...
Lòng thành kính cẩn.
Ân cần vái khấn,
Thổ địa An nam!

Đương niên Hành Khiển Tôn Thần;
Văn võ tuyệt trần, anh minh sáng suốt!
Kiêm lý âm dương phò xã tắc;
Thủ tuân Thượng Đế quản cung uy.
Bao gồm bờ cõi trị vì;
Thâu tóm giang san quy tụ.

Nay tống cựu cụ RỒNG : vài chai rượu hũ;
Lại nghinh tân ông RẮN: dăm chén be sành.
Một năm qua trọng trách hoàn thành;
Trăm buổi tới cờ mao xuất hiện.
Mừng rỡ ghi công hách hiển;
Ngửa mong thánh đức phò trì.

Beng! Tùng! Bi ri.
Tửu trì! Cẩn cáo!!!

Bóng tà dương




29 tháng 12, 2012

TÍNH SỔ CUỐI NĂM



Vắt tay lên trán hỏi mình:
Ba trăm ngày lẻ vô tình đi qua!
Chen vào hội chợ phù hoa,
Mua về ảo ảnh làm quà cho ai?

Một năm đã mờ phai dĩ vãng,
Có còn chi ngày tháng vèo trôi.
Mở ra đi tính lại sổ đời,
Bao dấu vết nổi chìm hồn ngơ ngác. 
Quá hậu thủy tri tiền sự thác;
Lão lai phương giác thiếu thì phi (*)
Vết thời gian đọng lại cái chi chi?
Làm kết quả khắc ghi ngày quá khứ!
Kìa hoa đã từ cây bừng nở,
Rồi an nhiên thành trái bọc nhân.
Chất ngọt ngào hay đắng đót vị trần,
Đều để lại gởi căn phần ngày mới.
Và khi ấy ánh bình minh lại gọi,
Một lộ trình bất chợt hiện thênh thang.
Sổ đời lại viết thêm trang!…

Bùi Nghiệp

(*) Lỗi rồi mới hay trước kia lầm; khi già mới rõ lúc trẻ sai (Kinh Phật)

28 tháng 12, 2012

NGỎ TÌNH CUỐI NĂM




Ngồi lặng lẽ hỏi lòng sao bối rối
Tình khi không đưa tới những bất ngờ
Có phải chăng mình đã cảm “sơ sơ”
Yêu chút xíu một nàng thơ xa vắng

Em ở đó khung bình yên phẳng lặng
Trời Nauy có lạnh lắm không em?
Thơ anh xin làm lửa thắp nhen lên
Hong ấm chút tâm hồn người viễn xứ

Người chốn ấy cô đơn thân lữ thứ
Ai sẻ chia chút mỏng mảnh tinh thần
Ai cảm thông lòng xao xuyến bâng khuâng
Hay chỉ có tuyết băng làm bầu bạn

Anh biết lắm cuộc đời là hữu hạn
Hăm hai năm lặn lội chốn quê người
Đã đủ chăng niềm vò võ khôn nguôi
Bao tê tái sầu vương hồn  chất ngất

Anh biết lắm thời gian tô khóe  mắt
Tuyết cùng sương vảng vất nhuốm đâu tan
Mưa bão đời xô dạt tấm hồng  nhan
Thôi em ạ cứ điểm trang lên nhé!

Bằng này tuổi còn chi đâu bé trẻ
Mà mơ màng chút bóng dáng xa xôi
Anh mong sao chỉ một thoáng rồi thôi
Em đừng đáp hồi âm tình ngớ ngẩn…
Bùi Nghiệp






ĂN CƠM MUỘN MÀNG



(Chúc Nhâm Vinh 27 năm dính chấu)

Ông mối ngày xưa thật mát tay
Vậy mà hăm bảy đếm lần tay
Đầu heo xơi tái đà lâu lắm
Vẫn đọng trên môi vị béo này

Một con hĩm trưởng gái đầu lòng
Nối tiếp thằng cu nối giống dòng
Sản xuất thêm chi đâm rếch việc
Đủ rồi lòi nữa chỉ bằng không!

Tần tảo bà ngồi chốn chợ đông
Ông  ra vào cửa mắt hằng trông
Thôi làm cút rượu cho vơi nhớ
Về nhé trưa rồi anh mãi mong

Con đã lớn rồi học chốn Tây
Thôi thì lại gởi chút tương lai
Hồi môn của lả dành con đó
Đừng như bố mẹ chốn nơi này!

Hăm bảy năm trường thoáng vụt qua
Khen thay ông mối. Ủy chà chà!
Đầu heo nữa nhé! Thưa ông “Tổng”
Cảm đội ơn Trời, phước đức may….

Bùi Nghiệp
(Tựa đề bài do Thoa Nauy gợi hứng)

22 tháng 12, 2012

NOEL NGÀY CŨ


(Tứ tuyệt trường thiên)

Nửa vòng thế kỷ độ lên mười
Trang lứa đồng hành những thú vui
Năm ấy đông về mừng đón Chúa
Cùng làm hang đá giữa sân chơi

Tre trúc chặt về uốn lấy khung
Rạ rơm trải xuống đất khoanh vùng
Giấy bồi giấy báo vo làm đá
Bồ hóng sơn lên quét chất chồng

Cành cây tuốt lá còn trơ trụi
Vắt lọn bông gòn tạo tuyết rơi
Sao chổi ơ kìa mua giấy bóng!
Phất hồ khéo léo dựng lên trời

Vẽ ảnh giáng sinh lên giấy cứng
Hài đồng, cha mẹ với bò chiên
Thiên thần, chú mục, ba vua nữa
Thêm cả lạc đà đứng ngó nghiêng

Đồn lính chị vào xin tép pin
Anh về hý hoáy thắp bừng lên
Bóng đèn nhấp nháy lung linh quá
Nhảy cẫng hò reo rộn rã liền

Mẹ lần ruột tượng móc mươi đồng
Kẹo bánh mua về chất khá xôm
Lững thững bố ra cười tủm tỉm
Đi mượn cho đoàn chiếc măng sông

Đêm nay vua tự Trời sinh xuống
Cứu độ nhân trần giữa tuyết sương
Mái lá nhà quê mừng Chúa cả
Tưng bừng như thể chốn cung vương

Chiếu trải ra sân cho sạch sẽ
Mời làng nước đến ghé sang thăm
Gật gù cụ lão rung chòm cước
Em bé tung tăng nhảy quáng quàng

Đêm ấy vui hơn cả vạn đêm
Láng giềng tề tựu hát vang lên
Vinh danh Thiên Chúa nơi cao thằm
Xuống phước cho người được ấm yên

Năm mươi năm thoáng chẳng hề ngưng
Lại nhớ quê xưa quá quá chừng
Hồi tưởng quê nhà hằn trí não
Mơ về kỷ niệm lại rưng rưng…
Bùi Nghiệp