Trang

25 tháng 12, 2016

TÂM SỰ CHIẾC MÁNG CỎ


Tôi chỉ là loài gỗ tạp tầm thường,
Được người thợ vụng về đem cưa xẻ.
Không trau chuốt còn sần sùi da dẻ,
Đóng tạm thời cốt để chứa cỏ rơm.
Ngày qua đi cam phận rất thiu buồn,
Đàn gia súc chúi mồm vô sục sạo.
Chỉ có thế đời sầu trôi ảo não,
Bỗng một đêm tuyệt hảo cất tôi lên.
Có hai người nặng nhọc đến trong đêm,
Vào trú ngụ hang chiên bò cô quạnh.
Điều kỳ diệu xảy ra trong giá lạnh ,
Một nhi đồng cực thánh đã sinh ra.
Tất cả không, trừ gió rít cắt da,
Ngưỏi nam đã thiết tha và nhấc bổng .
Với tất cả tôn sùng dâng trịnh trọng,
Lấy tôi làm nôi chõng đặt hài nhi.
Kìa mẫu thân đang cung kính nghiêm quỳ,
Nhìn Ấu Chúa phương phi đầy say đắm.
Tôi cảm thấy thân này bao hôi hám,
Được đổi tên thành nôi ấm cao sang.
Tôi đắm chìm trong vạn nỗi hân hoan,
Nghe hơi thở nhẹ nhàng vua vũ trụ.
Lại cảm thấy khung trời đang rộng mở,
Bao Thiên thần bay lượn khắp không gian.
Nhạc linh thiêng cao vút cực nồng nàn,
Mừng Ấu Chúa xuống nhân gian cứu độ.
Tôi lại thấy bày mục đồng khốn khổ,
Chen chúc vào bái mộ trẻ sơ sinh.
Tôi thấy thêm nhiều vị rất anh minh,
Từ xa tít băng mình vào thờ lạy.
Hạnh phúc quá, xưa thân hèn mọn mạy,
Nay trở thành dấu ái chứa Vua linh…
Bùi Nghiệp

24 tháng 12, 2016

THIÊN SỨ GỌI MỤC ĐỒNG



(Thuận nghịch độc)
Xuôi:
Trần gian vọng tiếng vút âm truyền
Dậy hãy nghe lời báo nhủ riêng
Hoàn vũ chốn sinh vua chính trực
Thế nhân nơi giáng Chúa uy quyền
Ban trao phúc thoả no màu nhiệm
Tặng hiến thương đầy ngợp thánh thiêng
Tâm vững tỉnh này mau mắt mở
An lòng cứ bước dạn đi lên

Ngược:
Lên đi dạn bước cứ lòng an
Mở mắt mau này tỉnh vững tâm
Thiêng thánh ngợp đầy thương hiến tặng
Nhiệm màu no thoả phúc trao ban
Quyền uy Chúa giáng nơi nhân thế
Chính trực Vua sinh chốn vũ hoàn
Riêng nhủ báo lời nghe hãy dậy
Truyền âm vút tiếng vọng gian trần


Bùi Nghiệp

23 tháng 12, 2016

NOEL NGÀY CŨ


Sau phong trào di cư vào Nam, khoảng thập niên một chin sáu mươi, tôi còn bé lắm, chửa lên mười đấy ạ.
Cha mẹ định cư vùng Cái Sắn, ở đấy là xóm đạo toàn tòng, sau mấy năm làm nông vụ, nhà nhà tạm yên ổn nơi vùng đất mới, tuy mái lá vách đất trong cảnh nghèo nhập cư, nhưng sự thiếu đói không hề có, trong năm duy chỉ một vụ lúa mùa, đất đai phì nhiêu khí hậu ôn hòa, đãi ngộ kẻ tìm tự do nên cuộc sống không hề chật vật. Tôi cũng được học hành tự thuở lên năm, đổi đời rồi đấy!
Hết tháng các linh hồn, tháng mười một bắt đầu vào mùa Át, ngọn gió tây may se lạnh đã thổi toàn miền, nước vùng châu thổ cạn dần và cây lúa theo chiều ngả rạp đều xuôi một hướng, toàn cánh đồng nhất loạt lúa nghén đơm bông, ấy là thời điểm theo lịch phụng vụ khởi một niên mới, mùa Giáng Sinh lại đến…
Lũ tôi rủ nhau từ đầu tháng mười hai, làm một hang đá kính Chúa Hài Đồng, gom nhặt giấy xi-măng, giấy báo, chuẩn bị tre trúc căng khung, tíu tít cả tuần, lăng xăng í ới gọi nhau loạn xị vui đáo để, hí hoáy làm ngôi sao năm cánh phất bằng giấy bóng mờ có các tia chiếu rọi. Không có tượng nên tôi nhờ người hoa tay trổ tài vẽ vời trên giấy cứng, ảnh Chúa Hài Đồng nằm trong máng cỏ, có Đức Mẹ và Thánh Giu-se cung kính quỳ bên, thêm ba vua dâng lễ vật cùng đám mục đồng ngây ngô chiêm ngắm, lại có cả nhiều thiên thần bay lượn, Ai xem vào hết trầm trồ lại xì xèo bàn tán, ngưỡng mộ hoạ sĩ vườn.
Sân nhà tôi hôm ấy mới sáng sớm đã ồn ào náo nhiệt, đứa khiêng bàn làm bệ, thằng chặt tre trúc làm khung, đứa lấy bồ hóng trong bếp pha mỡ lợn quét lên giấy làm đá, lăng xăng nhộn nhịp quýnh quáng rộn ràng, các anh lớn vào tận Núi Sập chặt cành “đủng đỉnh” về trang hoàng cho sầm uất, cứ lao xao ngậu xị.
Mẹ tôi sáng tinh mơ đã lần ruột tượng bỏ ra mươi đồng cùng chị tôi đi chợ, chút chè thơm đãi các cụ, một chồng bánh đa, ít phong bánh và mớ kẹo cho trẻ vui vầy. Hàng xóm nghe tin cùng lục tục đào khoai sắn, đỗ lạc, chuối mắn góp phần rôm rả, lại phải có vài be rượu nếp hầu các cụ ông mới đúng lễ chứ!
Mấy ngày trước, ông anh tôi là lính bảo an mang cho một mớ bóng đèn chớp, và lô pin tép của máy truyền tin quân đội, cứ thế mà giăng cho huyền ảo…bố tôi cũng nhập cuộc chơi, mượn đâu được một đèn “măng-sông” thật luých, các cụ ông cụ bà cũng hoà mình với đám trẻ con, gật gù giúp đỡ, sân nhà tôi bỗng chốc biến thành một công trường huyên náo, đám con nít con nôi vô tình rộn rã kéo theo cả xóm. Xứ đạo ngày ấy chưa có cha quản sở, nên hầu như cả xóm tập trung nhà tôi, rộn ràng phấn khởi.
Buổi tối hôm đó khi màn đêm bắt đầu bao phủ, các chị trải chiếu khắp sân, anh tôi hì hục thắp đèn, ánh măng-sông chói loà sáng quắc, các lão ông bà láng giềng kéo sang, nhộn nhịp khác thường… Chung quanh hang đá bóng điện lập loè chớp tắt mờ ảo, bên trong nến thắp lung linh, soi hình Thánh Gia trịnh trọng, ngôi sao dẫn lối lấp lánh trang kim, toàn sân bừng lên náo nhiệt, khác hẳn bối cảnh đồng Be-lem quá khứ.
 Đêm đông lạnh lẽo Chúa sinh ra đời…, tiếng hát đồng ca vang dậy, đêm nay mới thật là đêm, đêm huy hoàng - đêm thánh đức, Chúa Trời giáng thế làm phàm nhân ban ơn cứu độ, trẻ con chúng tôi đã làm nên kỷ niệm để đời, bà quản giáo cất kinh ngắm tắt thứ ba mùa vui giọng trong vắt như thiếu nữ, cả sân mọi người hoà theo: Ave Maria đầy gơ-ra-xi-a, Đức Chúa Dêu ở cùng bà, nữ trung gồm nhiều phúc lạ … Lời kinh suy niệm Thiên thần truyền tin kính chào mẹ Ngôi Hai mở đầu ơn cứu chuộc.
Dĩ nhiên đến phần lạc, kẹo bánh cùng ê hề nông phẩm trái cây củ quả, xóm giềng mang tới nhiều ăm ắp, các cụ ông nhâm nhi cút rượu bàn luận sấm truyền, các bà bỏm bẻm nhai trầu, những thiếu nữ chụm đầu cười rúc rich, còn lũ chúng tôi ôi thôi khỏi kể, vui mừng nhẩy cẫng.
Quá nửa đêm, sương đã xuống thật nhiều, nhưng ánh đèn luôn rực sáng, tiếng cười vui không ngớt… Khu vực miệt Ba Thê – Cờ Đỏ vẫn thanh bình không tiếng súng, chiến tranh còn mãi tận xa, lòng người dân dã bình an hòa với đất trời yên tĩnh…
…..
Cũng ngày này của năm mưoi năm sau, tôi đi giữa phồn hoa, chứng kiến nhiều hang đá vô cùng lộng lẫy, Chúa Hài đồng bụ bẫm phổng phao với tã khăn trắng muốt thơm tho, Đức Mẹ quý phái sang trọng hơn cả nữ hoàng nhân thế, còn thánh Giu-se quắc thước oai lẫm cầm trượng bảo vệ tựa Quan Vân Trường phò Lưu Hoàng Thúc, đèn hoa muôn sắc tưng bừng, trầm hương thơm bay ngào ngạt…
Đường phố quán xá đông nghẹt, nam thanh với ly rượu hảo hạng cụng ly chan chát, nữ tú quên cả mùa đông, váy ngắn vai trần nõn nà tươi mát, dung nhan lộng lẫy mà dửng dưng, vô cảm thiếu hẳn cái thần …
Bùi Nghiệp

18 tháng 12, 2016

MƯA TRỜI ĐÃ ĐỔ



(Thuận nghịch độc)

Thuận:
Van lởi đáp nguyện ước chờ mong
Tụ kết mây về, gió chuyển thông
Chan chứa mạch trào luôn ngập suối
Ứ dâng nguồn chảy mãi tràn sông
Ban thương Chúa sớm cho màu nhiệm
Nhận đoái Trời mau tặng chính công
Hoàn vũ thoả vui mừng nhảy múa
 Trần gian phước nở đoá tươi hồng

Nghịch:
Hồng tươi đoá nở phước gian trần
Múa nhảy mừng vui thoả vũ hoàn
Công chính tặng mau Trời  đoái nhận
Nhiệm màu cho sớm Chúa thương ban
Sông tràn mãi chảy nguồn dâng ứ
Suối ngập luôn trào mạch chứa chan
Thông chuyển gió về mây kết tụ
Mong chờ ước nguyện đáp lời van

Bóng Tà Dương

12 tháng 12, 2016

TÙ NHÂN BA-BY-LON



(Thuận nghịch độc)
Thuận:
Đau thương phải nhục sống tàn thân
Tội lớn đầy mình bởi rẽ phân
Sâu nghĩa bội Trời quên bỏ đức
Nặng tình chê Chúa chối xa ân
Sầu ôm kiếp nhận đeo khinh rẻ
Khổ gánh đời mang vướng lỗi lầm 
Cầu nguyện khấn cho tha án lệnh
Mau mau đến chữa cứu gian trần

Nghịch:

Trần gian cứu chữa đến mau mau
Lệnh án tha cho, khấn nguyện cầu
Lầm lỗi vướng mang đời gánh nhục
Rẻ khinh đeo nhận kiếp ôm sầu
Ân xa chối Chúa chê tình nặng
Đức bỏ quên Trời bội nghĩa sâu
Phân rẽ bởi mình đầy tội lớn

Thân tàn sống nhục phải thương đau

Bóng Tà Dương