Dệt thơ: Bóng tà dương
X. PHẨM ĐAO TRƯỢNG
(DANDAVAGGA)
129.
Sợ dao sợ gậy chuyện đương nhiên
Chết chóc đau thương thật quá phiền
Hãy lấy lòng mình suy ra lẽ
Đừng gây tang tóc tạo oan khiên
130.
Sợ dao sợ gậy chuyện đương nhiên
Thích sống an vui chẳng não phiền
Hãy lấy lòng mình suy ra lẽ
Đừng gây tang tóc tạo oan khiên
131.
Mong mỏi an vui đến mãn phần
Lại dùng dao gậy hại tha nhân
Làm sao tránh khỏi nhiều tai họa
Ập đến nơi mình thiệt bản thân
132.
Mong mỏi an vui đến mãn phần
Không dùng dao gậy hại tha nhân
Tâm hồn bỗng thấy bình an đến
Hạnh phúc đi vào với bản thân
133.
Dùng lời thô ác đổ cho ai
Sẽ nhận ngôn từ đáp lại ngay
Nóng giận khôn gì gieo tiếng dữ?
Làm người đau đớn hận căm thay
134.
Khi ta nín lặng chẳng ra lời
Tính khí an nhiên lặng tĩnh ngồi
Chẳng cớ nguyên do người rủa xả
Con thuyền đến Niết tự khai thôi
135.
Chiếc gậy trên tay kẻ mục đồng
Mà xua khiển được cả trâu ngồng
Sự già sự chết y như thế
Đưa dẫn con người đến tử vong
136.
Tạo nhiều ác nghiệp bởi đần ngu
Nào biết sau này quả báo đu
Tự tạo ra nhân gieo hạt dữ
Khác nào lấy lửa đốt tiêu hư
137.
Nếu lấy gậy dao hại thiện nhân
Mười điều thọ lãnh ập vào thân
Tài – thân- bệnh- loạn- vu- bức- tán
Sản - ốc – a tỳ ứng sát thân
138.
Chẳng phải tự đày đọa tấm thân
Làm ra khổ sở mấy mươi lần
Mà nên thanh tịnh như Bồ tát
Nếu dứt không rồi thói hoặc sân.
139.
Cố giữ thân tâm tịch tịnh nghiêm
Đường tu phạm hạnh diệt ưu phiền
Gậy dao chớ hại sinh linh tội
Thật đúng Tỳ kheo độ hữu duyên
\
140.
Biết hổ thẹn đi để tự răn
Thế trần ít có loại soi tâm
Khen ai khéo tránh điều dơ nhục
Như ngựa cương thuần hiểu chủ nhân
141.
Sám hối thường xuyên để nhắc lòng
Thêm roi cho ngựa cốt càng thông
Khắc ghi chánh- tịnh - tam ma địa
Vô lượng ưu sầu diệt mới xong
142. Tưới tắm phải lo
múc nước lên
Như chàng xạ thủ uốn cung tên
Cưa cây nảy mực chuyên nghề mộc
Người thiện cần cù tạo nghiệp duyên
Bóng Tà Dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét