Dệt thơ: Bóng tà dương
XVIII. PHẨM CẤU UẾ
(MALAVAGGA)
223.
Ngươi giống như là ngọn lá khô
Diêm ma sứ giả cạnh bên chờ
Cận kề ngưỡng cửa đi vào chết
Lương thực tiêu queo hẳn đến giờ
224.
Tự
lo an ổn đảo dành riệng
Trần cấu chùi lau sạch não phiền
Tinh cẩn khôn ngoan làm gấp rút
Đường hoàng lên thẳng cảnh chư Thiên
225.
Đời sống nơi ngươi đã hết đường
Đang gần dịch bước đến Diêm vương
Lối đi nhọc mệt không nơi nghỉ
Lữ thứ hành trình thiếu hẳn lương
226.
Tự
tìm ốc đảo ngụ cư an
Trần cấu lau chùi sạch sáng choang
Tinh cẩn khôn ngoan làm gấp rút
Đừng lùi sanh lão đáo nguy nan
227.
Hết sát-na này đến họa thăm
Trí hiền gột rửa uế nhơ trần
Như thợ kim hoàn luôn cần mẫn
Loại trừ uế tạp ẩn trong thân
228.
Âm dương hai cực lúc gần nhau
Lằn sét kị kim nổ đối đầu
Ác nghiệp ngươi gây quay trở lại
Dắt vào cõi dữ xuống hang sâu
229.
Chẳng tụng làm nhơ sách tạng kinh
Lười thây làm hại cả gia đình
Biếng nhác bẩn thân và chốn ở
Hoang đàng dơ phép vệ an linh
230.
Tà hạnh làm nhơ nữ dễ thương
Bẩn thay xan lẫn hại dâng dường
Cõi này cõi khác đều như thế
Tội ác u mê chính một đường
231.
Nhơ cấu nhiều hàng sánh thấp cao
Vô minh cấu đó thật hơn nào
Tiêu trừ loại cách ô nhơ đó
Thanh tịnh Tỳ kheo cất bước vào
232.
Sống không xấu hổ sống làm chi
Diều quạ chê bai phỏng ích gì
Đại đởm khoa trương cùng ngạo mạn
Dễ dàng như thế chỉ tàn suy
233.
Nhận ra hổ thẹn sửa trau mình
Thanh tịnh thường cầu dục lạc khinh
Khiêm tốn sạch trong đầy kiến thức
Sống nên như vậy mới ngay tình
234.
Sát sinh- nói dối- trộm cho mình
Nát rượu- dâm ô các tội tình
Đào hố chôn vùi căn thiện bỏ
Cõi đời đang sống thật nhơ danh
235.
Chế ngự không lo cứ ác tâm
Vậy đừng phi pháp chớ tham lam
Sa vào địa ngục ai dìu đỡ
Thống khổ đời đời có biết chăng?
236.
Vui vẻ tâm tin mới cúng dường
Ngược đời có kẻ ghét ganh vương
Bởi ăn chẳng được sinh ghen tị
Chẳng thể định tâm đứa lạc đường
237.
Quyết lòng dứt đoạn những mê say
Nhổ diệt nguyên căn ác nghiệp này
Bất kể thời gian lo tiễu khử
Định tâm thanh thản suốt đêm ngày
238.
Tham dục lửa thiêu thật dữ dằn
Bền dai cố chấp thực tâm sân
Lưới ngu trói buộc ngu si chắc
Ái dục dòng sông thoắt đắm ngầm
239.
Lỗi người moi dễ- lỗi mình quên
Bới móc xoay trần lột trắng đen
Lại giấu lỗi mình hơn bạc bịp
Quân bài gian lận chẳng đưa lên
240.
Thấy lỗi người làm thật hiển nhiên
Tâm sinh nóng giận lắm ưu phiền
Quên đi bỏ hết suy tư ấy
Ảo não lo âu thoắt biến liền
241.
Chẳng dấu vết gì giữa khí thông
Trong người ngoại đạo chẳng Sa môn
Chúng sanh thích thú điều ảo ảnh
Phật tổ làm gì có vọng không
242.
Chẳng dấu vết gì giữa khoảng
không
Trong người ngoại đạo vắng Sa môn
Cõi đời năm uẩn đâu thường trú
Loạn động Như lai thật chẳng sờn
Bóng tà dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét