VĂN TẾ BẠN
(Bạn học 49 năm trước, KP
Gioan Baotixita Trần Ngọc Thoan, đột ngột tạ thế lúc
21h ngày 10.5.13 tại GX Bùi Chu, hạt Phú Thịnh, ĐP Xuân Lộc)
Anh Thoan!
Anh Trần Ngọc Thoan.
Xa trần gian khổ ải;
Đáo Thiên quốc thanh nhàn.
Từ Tân mão niên miền Nam Định, Phủ
Trực Ninh quê Bắc chào nhân loại;
Đến Nhâm thìn kỷ đất Hố Nai, huyện Thống nhất xứ Nam biệt trần hoàn.
Cũng đèn sách ê a, khi đồng ấu sớm
ước mơ thụ giáo;
Lại bút nghiên mải miệt, đến trưởng
thành còn nuôi mộng kinh luân.
Chốn Chủng viện miệt mài kinh sử;
Nơi trần sa chăm chỉ mẫu khuôn.
Cùng bằng hữu trau dồi lễ nghĩa;
Với bạn bè rèn luyện trí nhân.
Sáu mươi tuổi bể dâu biến đổi;
Hai vạn đêm nhật nguyệt tuần hoàn.
Dùng sở học dậy trò câu xử thế;
Lấy ngã hành trao tục chữ đối nhân.
Trên thuận dưới hòa, đường xóm ngõ
đầy tình mai trúc;
Trong êm ngoài ấm, mái gia cang vẹn
nghĩa sắt cầm.
Long đong xuống thác lên ghềnh, cũng
có lúc ăn cay chua bối rối;
Vất vả trèo non lội suối, lại nhiều
khi uống đắng đót đa đoan.
Đan kín tổ ước muối dưa hạnh phúc;
Vững tay chèo mong cơm áo bình an.
Nợ nhân thế cạn xong, tưởng lúc thư
nhàn bóng xế;
Gánh trần đời vơi khỏi, mong khi
thong thả chiều buông.
Sát lễ thăng thiên, dõi gót thiêng
về nơi vĩnh phúc;
Trước ngày Sa bát, theo chân Chúa
đến chốn Thiên đàng.
Dứt hơi phổi trút;
Đoạn nhịp tim tàn.
Từ giã vợ con đi gấp gáp;
Biệt ly dòng tộc bước vội vàng.
Đường sinh ký từ từ đến ngọn;
Ngưỡng tử quy đột ngột về nguồn.
Vẳng tiếng khóc não nùng, tình phụ
tử dòng châu mấy suối;
Vọng lời than đau xót, nghĩa phu thê
ngấn lệ đôi hàng.
Bạn bè xa xôi, nghe tin dữ bồi hồi
ngơ ngẩn;
Bằng hữu cách trở, đón nhạn buồn
thảng thốt bàng hoàng.
Đốt đôi ngọn nến;
Thắp một tuần nhang.
Bạn ra đi trong ngoài xin thanh
thản;
Bè ở lại sau trước nguyện họp đoàn.
Khẩn Chúa từ nhân đón trao quê hằng
sống;
Cầu Cha ái truất ban thưởng nước
Thiên Đàng.
Giã từ bằng hữu!
Bái biệt tri âm!
Bùi
Nghiệp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét