Dệt thơ: Bóng tà dương
VII. PHẨM A LA HÁN
(ARAHANTAVAGGA)
90.
Người đã xa buông mọi não sầu
Thảnh thơi nhẹ gánh buớc đi mau
Đã về đến đích ô hô thích
Lo sợ đâu còn thoát khổ đau
91.
Dũng mãnh ngày ngày chánh niệm tu
Xuất gia thoát tục quyết tâm từ
Thiên nga rời khỏi ao bay bổng
Tiếc nuối làm chi vũng nước tù
92.
Vị A la hán chẳng gia tài
Ăn uống bằng nào rõ chả sai
Vô tướng – không không cùng giải
thoát
Đường chim bay bổng vết nhòa phai
93.
La hán không màng lậu hoặc vây
Uống ăn chừng mực giản đơn này
Không không -Vô tướng cùng siêu
thoát
Bay bổng đường chim dấu vết phai
94.
Tịch tịnh căn nguyên hãm bủa vây
Như người xa kỵ ngựa điều hay
Ưu phiền ngã mạn cương nhu khiển
Cảm phục nhơn thiên kính mộ này
95.
Tâm tư bằng phẳng tựa bình nguyên
San phẳng sân si gốc não phiền
Kiên cố canh phòng hào tát cạn
Luân hồi xoay chuyễn đứng ngoài xem
96.
Ý nghiệp thanh bình tựa suối tiên
Ngữ hành nghiệp lực lặng bình yên
Ung dung chánh trí hằng lưu thoát
An ổn hoàn toàn La Hán nguyên
97.
A la hán đó chẳng ngờ ai
Vì đã vô vi thấu mọi loài
Vĩnh viễn dứt trừ bao quả báo
Bậc Vô thượng sĩ được an bài
98.
Bất cứ làng thôn chốn núi rừng
Bình nguyên biển cả hoặc gò thung
Nơi nào có vị A la hán
Ở đó an vui lửa trí bùng
99.
Lâm tuyền La hán ở vui thay
Thiên hạ
buồn khinh chẳng đoái hoài
Dục lạc mê
man người thế tục
Còn người
La hán lại chê bai
Bongtaduong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét