Dệt thơ: Bóng tà dương
XV. PHẨM AN LẠC
(SUKHAVAGGA)
187.
Sung sướng làm sao đức Phật tu
Sống không gây oán giữa người thù
Bên người căm hận không căm hận
Hoan hỷ vô cùng chánh đạo dư
188.
Sung sướng làm sao dũng Phật màu
Sống không đau ốm giữa người đau
Bên người mang bệnh không mang bệnh
Hoan hỷ vô cùng chánh đạo sâu
189.
Sung sướng làm sao tánh Phật toàn
Sống không tham dục giữa người tham
Bên người mê đắm không mê đắm
Hoan hỷ vô cùng chánh đạo chăm
190.
Sung sướng làm sao Phật thảnh thơi
Sống không chướng ngại trí nhàn vui
Một đời hỷ lạc không sầu não
Với những quang âm của đất trời
191.
Thắng lợi luôn luôn bị đối đầu
Còn khi thất bại lại buồn đau
Thản nhiên bỏ hết nào thua thiệt
Hòa hiếu an vui quẳng gánh sầu
192.
Kinh hoàng ngọn lửa chính lòng tham
Sân hận là đầu tôi ác mang
Ngũ uẩn khổ đau bao xiết kể
Niết bàn mới thật cõi hân hoan
193.
Đói khát bệnh tình thật lớn lao
Vô thường trôi nổi khổ dường bao
Hiểu ra lý lẽ rành như thế
Đạt đến cao siêu tự lúc nào!
194.
Không bệnh là điều thuận lợi hay
Còn người biết đủ ắt giầu thay
Chí thân ôm ấp bao thành tín
Niết bàn đích đến rất thích đây
195.
Ai đã nếm mùi sống độc cư
Ai từng tịch tịnh chốn thâm u
Còn đem pháp vị ra thưởng thức
Tội ác xa lìa - sợ hãi ư?
196.
Gặp được Thánh hiền quý biết bao
Cùng chung được hưởng nỗi vui trào
Bởi không có kẻ ngu si quấy
Hoan hỷ vô cùng rạng trí cao
197.
Chung đường ngu độn rất sai lầm
Chẳng khác cùng đi phải địch quân
Cùng với trí hiền hoan hỷ hẳn
Như là hội ngộ với tri âm
198.
Đúng vậy đồng hành với thiện nhân
Chân thành hiền trí bậc đa văn
Được cùng đàm đạo người cao ấy
Chẳng khác vầng trăng thuận chuyển
vần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét