VỢ
THỢ MỘC KHÓC CHỒNG
Tiếng nấc canh
trường oán tỉ tê
Vợ người thợ mộc khóc đêm khuya
Chày vồ nện dứt đâu thông mộng
Lưỡi đục xoi ngừng chẳng đúng khe
Nhịp thước đường cưa về bến vĩnh
Cầm cân nảy mực thoát sông mê
Khoan khoan hồn phách đừng đi vội
Ơi hỡi chàng ơi đợi thiếp về!
HỌA: HỒN THỢ MỘC AN
VẤN VỢ
Vợ Mộc thôi đừng khóc não tê
Hồn này quặn xót suốt canh
khuya
Dùi , khoan đâu thể xoi chành góc
Tràng , đục đành ngưng khoét lỗ
khe
Dây mực đường cong thôig tận tỏ
Tay bào
da mịn hết mân mê
Nghĩa xưa giữ lại cầu bào nhé
Nhìn nó mơ anh vẫn hiện về !
CAO BỒI GIÀ
19-05-2013
VỢ
HÀNGVẢI KHÓC CHỒNG
Hỡi chàng phận hẩm ngắn đường tơ
Đứt sợi tình riêng đã tách bờ
Nhung gấm nào che khi thất thế
Lụa là đành cởi lúc sa cơ
Bao điều mượt mịn còn mềm
oặt
Một vóc thô gai chợt cứng
đờ
Nhiễu sự mòng dầy cam hứng chịu
Nỗi lòng cuộn thúc chẳng thờ ơ
VỢ
THỢ SƠN KHÓC CHỒNG
Đêm đen ti tỉ vợ chàng sơn
Vàng võ khóc chồng nỗi thiệt hơn
Cứ ngỡ hồng nhan mang số đỏ
Ai dè bạc phận mất phần son
Mệnh xám nào lên vươn thẳng cọ
Cung chàm chẳng ngóc rũ cong bờm
Hai miền đốt nhũ hương vĩnh biệt
Trắng dạ sao cam vĩnh biệt hồn
Bongtaduong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét