Trang

5 tháng 3, 2015

KINH BÁCH DỤ


Bộ kinh Bách Dụ gồm 98 bài thí dụ của Phật nói do Ngài Pháp Sư Tăng Già Tư Na sao lục trong kinh tạng. Hai thí dụ rốt sau: "Thuốc hay hòa trong đường phèn", "Dùng lá gói thuốc A Dà Ðà" là của Pháp Sư tự soạn, để tổng dụ cho diệu lý đủ trong những thí dụ trên. Một đời thuyết giáo trong bốn mươi chín năm, tùy theo căn cơ chúng sanh sai khác, Ðức Phật nói ra vô lượng Pháp môn không đồng. Khi nói thấp, khi nói cao, từ dễ lần đến khó, đem gần tỉ dụ xa. Chung qui chỉ hướng về một mục đích duy nhất là làm cho chúng sanh tự giác ngộ bản tánh sáng suốt của mình….


LỜI ĐẦU

 

Thành Vuơng Xá lưu chân Đức Phật,

Nhiều Tỳ Kheo, Bồ Tát luận bàn.

Thiên Long bát bộ râm ran,

Chư dân ba vạn sáu ngàn thính quan.

 

Năm chục vị trong hàng chúng hội,

Hỏi Phật rằng : Nguồn cội sâu xa.

Nhân sanh có hoặc không à!

Vui lòng chỉ dậy cho ra đũa đòng.

 

Phật mới nói: Cũng không – cũng có,

Tử vô - sinh hữu đó hay chăng!

Hỏi: nguời ở tự đâu sanh?

Đáp: là từ lúa mà thành ra thôi!

 

Năm giống lúa hỏi nơi nào hóa?

-Từ bốn nguyên: Thuỷ - Hỏa _ Địa – Phong!

Hỏi thêm: tứ đại quy vòng,

Do đâu mà có xin thông trí lòng?

 

-Bốn loại đó từ không mà có!

Vậy hư vô chẳng rõ do đâu?

-Tự nhiên đã rất nhiệm màu,

Nê Hoàn sanh sẵn từ đầu đến đuôi!

 

Nê Hoàn pháp không xuôi không nguợc,

Bao nhiêu câu hỏi luớt  tới cùng.

Từ đầu chí cuối thủy chung,

Không không có có trùng trùng diệt sanh.

 

Bạch hỏi Phật: Nê Hoàn đã nhập?

Đáp rõ ràng: chưa cập còn đây!

Hỏi: chưa? sao biết vui này,

Xin cho tuờng tận trình Thầy kính tôn?

 

Ta hỏi lại: Chúng sanh Vui? Khổ?

Kính thưa rằng: thậm khổ nào vơi!

Con nguời khi chết tả tơi,

Thịt xuơng rữa nát dập vùi nông sâu.

 

-Nguơi chưa chết mà sao biết khổ!

Nhưng còn ta thấy tỏ muời ranh.

Phật tôn không tử không sanh,

Suy ra từ đó Nê Hoàn lạc hoan.

 

Liền khi đó năm trăm Phạm Chí,

Giác ngộ liền nhất trí xin tuân.

Tu Đà chứng quả hỷ hoan!

Nghe trăm thí dụ nhân gian thói thuờng.

 

 


BÁCH DỤ:

 

1.            Người Ngu Ăn Muối
Chuyện xưa có nguời ngu đến bạn,
Trưa đuợc mời ở nán dùng cơm.
Nếm canh thấy nhạt chưa ngon,
Chủ thêm chút muối mặn hơn đậm đà.

Chàng tự nghĩ thật là lẩn thẩn,
Muối ăn nhiều chắc hẳn ngon đây.
Xin ngay một chén thật đầy,
Bưng lên sung sướng trút ngay vào mồm.

Toàn hốc miệng kinh hồn tận cúa,
Chạy quýnh chân nôn mửa vội vàng.
Móc hầu thốc tháo tràn lan,
Để đời bài học hỡi chàng thậm ngu?
                    oOo
Nguời hành pháp vội tu cũng thế,
Đọc tham lam kinh kệ cho nhiều.
Miệng to họng nhỏ tí teo,
Làm sao nuốt lẽ huyền siêu ngút trời.



2.            Ðể Dành Sữa
Xưa có kẻ tháng sau thết tiệc
Cần sữa ngon cho việc đãi đằng
Dự trù vắt óc lo toan
Sao cho đầy đủ chu toàn truớc sau

Nếu nặn sữa từng khâu một đó
Bỏ vào thùng ắt gỗ mục hư
Chi bằng cứ để vú bò
Chắc ăn chẳng mất không lo lắng phiền

Nghĩ đến đó tự khen thực tế
Tách bê con khỏi mẹ riêng chuồng
Ngày ngày hí hửng ngồi trông
Chờ khi đến việc cũng không muộn gì

Thấm thoát đã đến kỳ đãi khách
Đưa bò ra cố vắt sữa tuơi
Ô kìa một giọt chẳng rơi
Nào đâu xuất hiện khách cuời ngu si

                 oOo
Ngẫm đến chuyện nguời đi bố thí
Đợi nhiều tiền mới nghĩ tha nhân
Không hề tranh thủ thời gian

Như ngu tích sữa biến tan còn gì!

Dệt thơ Bongtaduong

Không có nhận xét nào: