96. Giả Mù
Xưa
đám thợ lao công khổ sở
Bởi
ông vua đày đủ trăm đuờng
Bao
người nhuốm bệnh thảm thương
Chết
trong oan ức thây vương núi rừng
Có
một kẻ nuớc cùng nghĩ kế
Giả
mù đui cốt để về nhà
Quả
tình nô dịch đuợc tha
Nhiều
anh bắt chước toan đà làm theo
Đang
bàn tính rủ nhau móc mắt
Có
nguời khôn ra mặt can ngăn
Khi
mù sẽ khổ gấp trăm
Suốt
đời chịu cảnh tối tăm sao đành
oOo
Người
cõi tục tham danh háo lợi
Nên
dối gian phạm giới không tu
Nội
tâm u tối đui mù
Làm
sao giải thoát thiên thu luân hồi
97. Cướp Áo Lông Dê
Có
hai kẻ đồng hành bất chợt
Cuớp
đón đầu trấn lột tư trang
Một
anh nhanh nhẹn vội vàng
Núp
trong bụi rậm duới tàn cây to
Anh
còn lại chần chờ bị tóm
Chiếc
áo lông giựt gọn khỏi tay
Bên
trong đuờng chỉ áo may
Có
vài đồng bạc giấu ngay kỹ càng
Nguời
bị nạn xin van cuờng đạo
Chuộc
một đồng lấy áo được không?
Bọn
này quát hỏi cuồng ngông
Tiền
đâu mà có lại mong chuộc nào
Tiền tôi giấu trong bâu cổ áo
Đích
vàng y đố bảo sai lầm
Đằng
kia có thợ kim hoàn
Không
tin cứ lại hỏi toan biết liền.
oOo
Tu tập tễnh chưa bền công đức
Làm sao đương ma trược não phiền
Chính mình làm hại bản thân
Thêm gây tổn thất họa lan sang nguời
98. Ðứa Nhỏ Bắt Rùa
Xưa
có trẻ đùa chơi bãi trống
Bắt
được rùa ẩn chốn bờ đê
Muốn
đem xẻ thịt mang về
Nghĩ
không ra việc giết đi kiểu nào
Có
người lạ nhìn vào chỉ chước
Cứ
đem dìm xuống nước chết thôi
Cả
tin nhẹ dạ nghe lời
Rùa
kia gặp nuớc xoải bơi thoát nàn
oOo
Tu
Phật pháp thuyền tâm sắp cập
Lại
nghe lời đường mật cả tin
Ma
vương dụ dỗ sắc tình
Chung
quy hỏng hết căn lành biến tan
HẾT
Nói
100 bài nhưng Bộ kinh Bách Dụ chỉ có 98 bài thí dụ của Phật nói, do Ngài Pháp Sư
Tăng Già Tư Na sao lục trong kinh tạng. Hai thí dụ rốt sau: "Thuốc hay hòa
trong đường phèn", "Dùng lá gói thuốc A Dà Ðà" là của Pháp Sư tự
soạn, để tổng dụ cho diệu lý đủ trong những thí dụ trên. Một đời thuyết giáo
trong bốn mươi chín năm, tùy theo căn cơ chúng sanh sai khác, Ðức Phật nói ra
vô lượng Pháp môn không đồng. Khi nói thấp, khi nói cao, từ dễ lần đến khó, đem
gần tỉ dụ xa. Chung qui chỉ hướng về một mục đích duy nhất là làm cho chúng
sanh tự giác ngộ bản tánh sáng suốt của mình….
99-100 Lời Cuối Quyển
Của nhà biên dịch Pháp
Sư Tăng Già Tu Na
Tôi
biên dịch bổn kinh Đức Phật
Để
ví von chánh pháp mênh mang
Xem
qua chẳng mấy nghiệm trang
Nhưng
suy nghiệm thấu ẩn tàng thực trung
Như
thuốc đắng trộn chung đường ngọt
Khi
ăn vào bệnh bớt chóng qua
Lá
cây bọc thuốc Dà Đà
Đem
về giải độc vỏ mà bỏ đi
Chuyện
vui vẻ như bì lá gói
Ở
bên trong ý đợi duyên chờ
Gẩm
suy thí dụ đừng lơ
Lý
màu tâm bệnh tiễu trừ khỏi ngay
_______
Kiểm
thảo trọn tập xong ngày 7 tháng 11 Âm Lịch (1958)
Thượng
Toạ: Thích Trí Tịnh
Kiểm
duyệt số 2598/ XB ngày 17/12/1959
Chuyển
dệt thơ: Bóng Tà Dương – Bùi Nghiệp