Một
năm chưa nguôi nhớ bạn hiền: KP Giuse Nguyễn Văn Bách
VĂN
TẾ TIỂU TƯỜNG NGUYỄN VĂN BÁCH
(19/01
* 2014-2015)
Đã tròn niên kỵ;
Vừa đúng huý lâm!
Thấm thoát quang âm;
Vèo bay thời khắc!
Thương biết mấy:
Nguời bên kia thế giới bềnh bồng, hình
di ảnh mờ mờ dấu hạc;
Kẻ chốn cũ trần hoàn dằng dặc, bóng cố
nhân phảng phất thần nhan.
Lòng khôn nguôi nhung nhớ vô vàn;
Dạ vò võ u hoài bất tận.
Tưởng phụ thân, ơn võng cực rộng sâu chẳng
cạn;
Suy phu ái, nghĩa sắt cầm ăm ắp nào vơi.
Khi xưa:
Những long đong cơm áo rã rời;
Bao lận đận bạc tiền khổ ải.
Ngày sáu khắc chân cuồng chạy vạy;
Đêm năm canh tay gác tính toan.
Sông có khúc, qua ngày bĩ cực gian nan;
Nước có cơn, đến khắc vận may thư thả.
Vậy mà:
Hằng ẩn nhẫn sầu vùi dưới dạ;
Cứ an nhiên vui cậy trong tâm.
Ủi an nhau chồng vợ thoát bần;
Nâng đỡ lắm cháu con ngừa nạn.
Dẫu chao đảo gian nan, chén tâm sự vui
cùng bè bạn;
Dù long đong vật vã, ly hàn huyên tâm đắc
hữu bằng.
Năm muơi tròn tình nghĩa vẫn nhặt khoan;
Sáu chục lẻ đối nhân hằng thiết thực.
Than ôi!
Mệnh ghen nguời trực;
Số ghét kẻ ngay!
Bệnh trầm kha thánh dược buông tay;
Chứng nghiệt ngã thần y ngậm miệng.
Bốn mùa đủ đông tây, bằng hữu chạy thuốc
thang tìm kiếm;
Một năm ròng nam bắc, gia đình lo dược
liệu truy lùng.
Đầu chiều buông gió dập cành Thung;
Cuối nắng tắt mây đùn núi Hổ.
Đau đớn quá chia ly lệ đổ;
U buồn thay vĩnh biệt châu tràn.
Trong ngoài khâm liệm quách quan;
Sau trước mồ yên mả đẹp.
Hôm nay:
Mười hai tháng chẳng vơi cách biệt;
Một năm ròng nào cạn từ ly.
Dẫu tiểu tường phong tục lễ nghi;
Dù tốt khốc dất lề quê thói.
Ơn chin chữ vẫn cao vòi vọi;
Nghĩa phu thê cứ trọn dư nồng.
Nguyện Chúa trên thuơng đón hồn chồng;
Xin Thánh cả dìu đưa linh phụ.
Sinh tử dâng trao kiếp người nghĩ tỏ;
Tồn vong phú thác phần mệnh suy từng.
Xuân đài phúc chí vô cùng;
Thọ vực tiêu dao hữu vĩnh.
KHÂM THỈNH!
KP Bùi Nghiệp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét