(Thơ Đường – Lộc lư)
Nơi
đây hạnh phúc tựa Thiên đường
Mái ấm
đơn nghèo một mẫu gương
Mẹ đảm
nước cơm công nội trợ
Cha
lo cưa mộc việc bình thường
Hài
nhi quấn quýt trung đầm ấm
Con
trẻ vui đùa hiếu dễ thuơng
Sớm
tối lời kinh vang rộn rã
Hòa
giao gia thất sống khiêm nhường
Thuận
thào tròn bề rất kỷ cương
Nơi
đây hạnh phúc tựa Thiên đường
Nhà
tranh bảo vệ che mưa nắng
Vách
lá ngăn ngừa cản gió sương
Cùng
cốc tiềm tàng thân tuyệt tác
Thâm
sơn ẩn dấu trí phi thường
Bình
an tĩnh lặng đời thanh bạch
Mặc
để ngoài kia rộn phố phuờng
Bình
minh rạng rỡ xoá màn sương
Ngày
mới an bình chẳng vấn vương
Chốn
đó chan hoà như thượng giới
Nơi
đây hạnh phúc tựa Thiên đường
Bồi
hồi Thánh vịnh say bừng nến
Văng
vẳng thần thi ngát tỏa hương
Nhạc
khúc chim trời vang hót đón
Chào
mừng Ấu Chúa khúc du dương
Đêm
lặng trăng hiền đã sớm buông
Dịu
êm vằng vặc chiếu đêm truờng
Dù
nghèo đạm bạc mà thanh thản
Hơn
phú ưu phiền cứ vấn vương
Chốn
khác âu lo vì thế tục
Nơi
đây hạnh phúc tựa Thiên đường
Cung
trời thần sứ nhìn say đắm
Màu
nhiệm Ngôi hai đã tỏ tường
Muôn
đời ghi nhớ một tình thuơng
Trong
ấm ngoài êm sống thảo nhường
Đầu
mối gia đình từ khởi điềm
Cội
nguồn xã hội mới khai trương
Quỷ
ma khiếp sợ run tan tác
Thần
thánh vui mừng phục mẫu khuôn
Huệ
ngát khiết trinh ba tuyệt mỹ
Nơi
đây hạnh phúc tựa Thiên đường./.
Bùi
Nghiệp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét