Ngơ
ngác nay về đất cũ xưa
Bao
năm xa xứ nói sao vừa
Lạ
lùng tựa lạc phương đâu đó
Có
phải quê nhà thuở ấu thơ?
Cầu
đúc thay đò vuơn mố rộng
Phom
phom xe cộ luớt ào băng
Đâu
còn lịch kịch chèo khuơ nước
Bến
cũ ngày nào biến mất tăm
Đường
quê thẳng tắp lát xi măng
Lịch
sự nhà nhà đã chỉnh trang
Sạch
sẽ tô vôi màu sắc nhã
Không
còn mái lá vách tre ngăn
Bỡ
ngỡ nghi ngờ tôi hỏi chút
Lạnh
lùng em nhỏ lắc đầu không
Ngày
xưa vồn vã nay đâu mất
Chỉ
có trơ trơ chẳng thấy nồng
Cảnh
vật thay rồi rất đẹp xinh
Hồn
xưa cũng mất đổi thay tình
Nguời
già xuống mộ lôi đi cả
Lớp
trẻ bây giờ sống hiện sinh
Lẩm
cẩm là tôi cứ ngỡ ngàng
Quê
nhà thuở ấy đã xa xăm
Gia
phong vỡ vụn tan thành khói
Để
lại trong hồn những khối băng
Ôi
có còn đâu bao kỷ niệm
Của
thời son trẻ vết rêu phong
Con
đò lối cũ hồn thu thảo
Mất
cả nay còn một chữ không!
Bongtaduong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét