71. Ðui Mắt
Xưa
có kẻ cưới liền hai vợ
Đêm
cả ba nằm ở một giường
Ái
ân sinh chuyện ghen tuơng
Bao
là khổ não biết vuơng ai nào
Chàng
quyết định nằm vào chính giữa
Mắt
mở to không trở xoay nghiêng
Một
hôm giông bão triền miên
Bùn
dơ văng mắt để liền không lau
Anh
thất vọng vợ đâu săn sóc
Kết
quả là bùn độc ngấm sâu
Vù
sưng bất hạnh xông vào
Gây
mù đôi mắt xiết bao khổ mình
oOo
Chuyện
tỷ dụ kết tình bầu bạn
Với
ác nhân gặp nạn lảng xa
Thuơng
thay trí huệ mù loà
Gây
bao nông nỗi chính ta vuơng vào
72. Sưng Môi
Xưa
có kẻ về quê nhạc mẫu
Đúng
nhằm ngày giã gạo mùa màng
Chờ
cho con vợ vô buồng
Bốc
ngay một nắm bỏ mồm phồng mang
Vợ
ra cửa hỏi han vui vẻ
Má
căng to đâu thể trả lời
Thật
là xấu hổ than ôi
Gạo
đầy trong miệng khó trôi vô cùng
Vợ
hoảng hốt thấy sưng phùng má
Vôi
thưa cha: Chồng đã bị thương
Vết
phù xin chớ xem thuờng
Mong
cha mời triệu một lương y tài
Thầy
lang khám một hai phải gấp
Vết
thương này khẩn cấp mổ ngay
Một
đuờng dao rạch nhoáng bay
Bao
nhiêu là gạo trào đầy chiếu chăn
oOo
Nguời
phạm lỗi không cam nhận thức
Giấu
che hoài cũng lúc lộ ra
Bởi
do lầm lỡ xấu xa
Đến
khi bại lộ nguời ta khinh thuờng
73. Ngựa Đen Đuôi Trắng
Xưa
có một anh viên cảnh sát
Cỡi
ngựa ô truy bắt quân gian
Thực
tình anh rất nhát gan
Làm
sao chiến đấu khi lâm trận tiền
Anh
nghĩ kế lấy liền vốc máu
Mặt
bôi lên nằm náu tử thi
Giả
đò đã chết tránh nguy
Tàn
cơn chiến đấu mới đi về nhà
Con
ngựa chiến cướp đà chiếm mất
Anh
chặt đuôi ngựa khác lập công
Nguời
nhà trông thấy hỏi vòng
Ngựa
đâu chẳng cỡi chân không về rồi
Anh
phân tích ngựa tôi ra trận
Đang
tung hoành trúng đạn chết tươi
Này
đây tôi cắt phần đuôi
Về
làm kỷ niệm một thời xông pha
Nguời
cắc cớ vặn tra hỏi gặng
Ngựa
anh đen, đuôi trắng là sao?
Ôi
thôi mưu kế đổ nhào
Bẽ
bàng xấu hổ biết bao tầm thuờng
oOo
Chuyên
dối gạt cuối đuờng lộ tẩy
Mảnh
vải thưa che đậy mắt sao
Khoe
khoang mưu giỏi tài cao
Thực
tâm hèn nhát tự hào vô duyên
74. Mang Bồn Tắm
Xưa
Hoàng đế ban hành pháp trạng
Bà
La Môn phải tắm ngày ngày
Nếu
không tuân thủ phạt ngay
Bao
nhiêu việc nặng bắt đày làm lâu
Bọn
sợ luật đi đâu cũng vác
Một
chiếc bồn to ngất trên vai
Nguời
qua kẻ lại bên ngoài
Tuờng
là sạch sẽ không ai nghi ngờ
Nhưng
sự thật ở dơ cáu bựa
Có
bao giờ tắm rửa toàn thân
Chỉ
là lừa dối vua quan
Tránh
đi hình phạt nên mang theo bồn
oOo
Đám
tăng chúng sa môn lừa gạt
Thuờng
cạo đầu bình bát đeo lưng
Bề
ngoài hình tướng phô trương
Bên
trong: giới – định – huệ thuờng vắng tanh
75. Giết Lạc Đà
Có
nguời chủ lạc đà nuôi nấng
Đổ
lúa vào lu rổng cho ăn
Cố
chui đầu lọt khó khăn
Rút
ra chẳng thể rống vang kinh hồn
Chủ
lo lắng bồn chồn hết cách
Có
cụ già đến mách nuớc hay
Chặt
đầu con vật kia ngay
Rút
ra thật dễ lu này sẽ thông
Phuơng
pháp đó nghe xong thực hiện
Lấy
dao to chặt nghiến cổ khung
Đớn
đau con vật vẫy vùng
Lu
sành vỡ nát, thú cùng tử vong
oOo
Nguời
tu Phật chí mong đạo khởi
Cần
hộ trì tịnh giới xét suy
Cả
tin lời lẽ thị phi
Cuối
cùng hỏng hết còn chi tu hành
Dệt
thơ: Bóng Tà Dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét