76. Nông Phu Mơ Tưởng Công Chúa
Nông phu trẻ
lên thành du ngoạn
Tình cờ xem
thấy dáng giai nhân
Chính là
công chúa tuyệt trần
Anh về tơ
tuởng tấm thân võ vàng
Người thân
thích hoang mang lo sợ
Hỏi cho ra nguyên
cớ nảy sinh
Tôi đây say
đắm bóng hình
Tuơng tư
phát bệnh si tình ngày đêm
Bạn an ủi
đừng nên rầu rĩ
Sẽ tìm ra
phương kế diệu kỳ
Xin đừng sầu
não làm chi
Nghe xong
thích chí bệnh suy khỏi dần
Câu nói dối
mà đâm hiệu quả
Tỏ lời yêu
công chúa biết rồi
Giai nhân
chưa trả lời thôi
Anh ta hứng khởi
nói cuời bô bô
oOo
Ít
phước huệ tự cho đã đủ
Tuởng
mình hay mong cứ leo cao
Khư
khư kỳ vọng ước ao
Mơ
màng ôm giấc chiên bao hão huyền
77. Tìm Sữa
Xưa có nhóm
nguời nơi biên ải
Cả đời đâu
trông thấy con lừa
Nghe đồn sữa
nó tuyệt mơ
Bàn nhau tìm
khắp cõi bờ cho ra
Nhưng kết
quả chỉ là lừa đực
Cả bọn lầm
háo hức tranh nhau
Nguời thì
mút sữa nơi đầu
Kẻ đuôi –
móng – mõm đâu đâu cũng vò
oOo
Lắm nguời
nghĩ hễ tu là đặng
Chứng quả
ngay mù quáng sai lầm
Tự bày khổ hạnh
cực thân
Cuối cùng
thất vọng tục trần vẫn đeo
78. Ði Không Về Rồi
Xưa
ông bố nhủ con phải nhớ
Đến
sáng mai ra chợ mua hàng
Nguời
con dạ dạ vâng vâng
Ghi
lòng kỹ lưỡng xin tuân y lời
Đêm
đã hết mặt trời vừa ló
Chẳng
đợi cha ra chợ một mình
Tới
lui sau trước loanh quanh
Quáng
quàng bụng đói thân đành về thôi
Cha
vừa thấy than trời con hỡi
Sao
ngu si chẳng đợi cha cùng
Rã
rời xôi hỏng bỏng không
Tự
mình chuốc khổ ra nông nỗi này
oOo
Tu Phật pháp nhờ thầy nương bạn
Tự ý mình mù quáng khổ thân
Như nguời con nọ ngây đần
Không nguời dìu dắt nhiệt tâm ích gì
79. Gánh Ghế Cho Vua
Xưa
có vị vua trong cung điện
Muốn đến vườn
thượng uyển ngoạn hoa
Truyền riêng
hầu cận triều ca
Vác theo một
ghế đem ra vua ngồi
Do sĩ diện hổ
ngươi thoái thác
Thực tôi đây
việc vác chẳng hay
Hạ thần chỉ
gánh quen vai
Còn riêng
việc đó thưa ngài xin tha
Vua
sai hãy đem ba sáu ghế
Chia
làm hai đủ thế gánh gồng
Cắn
răng chịu khổ cho xong
Chỉ
vì sĩ diện mà đong cực vào
oOo
Nguời
học Phật tích bao nhẫn nhục
Cải
tánh mình lập đức tu thân
Quên
đi đẹp đẽ phàm trần
Quy
y thí phát thanh nhàn nôi tâm
80. Uống Thuốc Nước Rửa Ruột
Xưa có kẻ
ruột già đau quặn
Đến thầy
lang cầu khẩn chữa thương
Lương y khám
nghiệm tỏ tường
Phải nên rửa
ruột coi thường khó qua
Thầy lấy
thuốc trộn pha tô nước
Để trên bàn
ra truớc lấy thau
Trong nhà
nguời bệnh tuởng đâu
Bưng nguyên
bát nuớc uống mau vội vàng
Thật đột
ngột bụng tràn đau dội
Thầy bước
vào hỏi vội nguyên do
Anh khai đã
uống hết tô
Thôi rồi
thuốc rửa uống vô bị hành
Thầy lại
phải cho anh thuốc giải
Nôn mửa ra
từng bãi nhớt phân
Thật là khờ
khạo vô ngần
Dại ngây nên
bị hai lần khốn nguy
oOo
Nguời học
đạo tu trì thích đáng
Tự ý mình
không mảng cao nhân
Truớc sau
đảo lộn đầu chân
Càng thêm
tổn hại do lầm đuờng đi
Dệt
thơ: Bóng Tà Dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét