Trang

15 tháng 9, 2020

THIẾU NIÊN GIÊ-SU

 



(Thuận nghịch độc)


-Xuôi:

Gương soi đáng rọi chiếu trần gian

Hiếu thảo vui hoà kết lạc hoan

Thương quý trọng cha cùng sớt việc

Kính tôn yêu mẹ phụ thêm làm

Sương dầm há tiếc đâu chiều xác 

Nắng giãi chi nề chẳng ngại thân

Lương thiện sống đời cho tốt đẹp

Thường luân đạo nghĩa giữ nghiêm phần

 

-Ngược:

Phần nghiêm giữ nghĩa đạo luân thường

Đẹp tốt cho đời sống thiện lương

Thân ngại chẳng nề chi giãi nắng

Xác chiều đâu tiếc há dầm sương

Làm thêm phụ mẹ yêu tôn kính

Việc sớt cùng cha trọng quý thương

Hoan lạc kết hoà vui thảo hiếu

Gian trần chiếu rọi đáng soi gương


Bùi Nghiệp

THỜI THƠ ẤU CHÚA

 



(Thuận nghịch độc)

 

-Xuôi:

Thường đơn phận nhỏ sống nhu hiền

Ấp ủ hằng ghi lệnh thánh thiêng

Thương mẹ giúp phần lo vén khéo

Kính cha cùng phụ việc làm siêng   

Hương trầm toả quyện thơm thành ý

Khúc nhạc vang hoà ngát thiện duyên

Nương náu tạm chờ mai huấn giáo

Đường khai mở lối khởi loan truyền

 

-Ngược:

Truyền loan khởi lối mở khai đường

Giáo huấn mai chờ tạm náu nương

Duyên thiện ngát hoà vang nhạc khúc

Ý thành thơm quyện toả trầm hương

Siêng làm việc phụ cùng cha kính

Khéo vén lo phần giúp mẹ thương

Thiêng thánh lệnh ghi hằng ấp ủ

Hiền nhu sống nhỏ phận đơn thường

 

Bùi Nghiệp

13 tháng 9, 2020

TÂM NGUYỆN

 



(Thuận nghịch độc)

 

Thuận:

 

Bền tâm hãy khắc tạc ghi hồn

Nghĩa nặng bao ngày mỗi lớn khôn

Đèn sách nhớ khuyên: Cha hả dạ

Bút nghiên vâng dặn: Mẹ vui lòng

Đêm thâu gắng học chăm mài miệt

Tối xẩm tra bài luyện thuộc thông

Chen bước với đời xây vững nghiệp

Đền ân thỏa đáng xứng vun trồng

 

Nghịch:

 

Trồng vun xứng đáng thỏa ân đền

Nghiệp vững xây đời với bước chen

Thông thuộc luyện bài tra tối xẩm

Miệt mài chăm học gắng thâu đêm

Lòng vui mẹ dặn, vâng nghiên bút

Hả dạ cha khuyên, nhớ sách dèn

Khôn lớn mỗi ngày bao nặng nghĩa

Hồn vui tạc khắc hãy tâm bền

Bùi Nghiệp

KHUYÊN NHỦ

 


(Thuận nghịch độc)

 

Thuận:

 

Kiên trì cố gắng nhớ lo chăm

Tuổi nhỏ răn dìu dắt vững chân

Nghiên bút giũa mài tô tháng tháng

Sách đèn trau luyện khổ năm năm

Thuyền xuôi khiển lái luôn an dạ

Nước ngược vung chèo hãy quyết tâm

Khuyên nhủ mỗi ngày hằng nhớ mãi

Hiền ngoan khởi trổ sẽ xanh mầm

 

Nghịch:

 

Mầm xanh sẽ trổ khởi ngoan hiền

Mãi nhớ hằng ngày mỗi nhủ khuyên

Tâm quyết hãy chèo vung ngược nước

Dạ an luôn lái khiển xuôi thuyền

Năm năm khổ luyện trau đèn sách

Tháng tháng tô mài giũa bút nghiên

Chân vững dắt dìu răn nhỏ tuổi

Chăm lo nhớ gắng cố trì kiên

Bùi Nghiệp

MẸ RU CON

 

(Thuận nghịch độc)

 



Thuận:

Ơi à giọng ngọt hát thương yêu  

Nhẹ nhẹ ru đưa võng nhịp đều

Môi thắm nở bừng tô ngát đượm    

Gió đùa vương thoảng phớt vờn trêu

Vơi đầy nỗi cảm dâng tha thiết

 Ủ ấp niềm vui đọng mến trìu

Nôi ấm ngủ nồng say diễm tuyệt

Khơi đầu thuở bé ẵm nương niu

  

Nghịch:

Niu nương ẵm bé thuở đầu khơi

Tuyệt diễm say nồng ngủ ấm nôi

Trìu mến đọng vui niềm ấp ủ

Thiết tha dâng cảm nỗi đầy vơi

Trêu vờn phớt thoảng vương đùa gió

Đượm ngát tô bừng nở thắm môi

Đều nhịp võng đưa ru nhẹ nhẹ

Yêu thương hát ngọt giọng à ơi

Bùi Nghiệp

19 tháng 5, 2020

VĂN TẾ BẰNG HỮU TIÊN PHONG


 

(Tưởng nhớ 34 bạn học lớp Khai Phá 1964 *)

Mong manh bọt sóng;
Tan hợp làn mây.
Một buổi sum vầy;
Duy lần vĩnh biệt.

Nhớ xưa:
Thuở mới chớm chồi vươn, đã hội tụ nghiên son mài miệt;
Thời còn đang lộc nhú, đồng giao hoà mực thắm chuyên chăm.
Mái chủng viện tung tăng;
Ngôi nhà chung quấn quýt.

Uống ngụm nước ngọt ngào mát tuyệt;
Ăn phần cơm thơm dẻo no căng.
Trau dồi đèn sách, luyện tâm hồn sớm tối khai tâm;
Chăm chỉ bút nghiên, rèn trí tuệ sáng chiều mở dạ.

Ơn Thánh triệu chẳng vẫy vời chọn cả;
Lệnh Thiên sai cần sàng sảy thu riêng.
Sao hiểu thấu, ý cao quang sắp xếp siêu huyền;
Khó suy xong, dòng tối thượng an bài bí nhiệm.

Thấm thoát thời gian luân chuyển;
Vô tình năm tháng vèo trôi.
Không  hay biết tỏ: chốt càn khôn đóng cổng cơ trời;
Chẳng thấu suy tường: khung  định mệnh gài then vận nước.

Có bạn:
Thời ly loạn vong thân chiến cuộc;
Lúc hành quân tử trận giao tranh.
Viên đạn găm xé thịt hùng anh;
Trái mìn nổ tan xương dũng sĩ. 

Anh ly hương, xác thuỷ táng chốn trùng khơi vạn lý;
Bạn vượt cõi, xương khô phơi trên hải đảo xa xôi.
Kẻ quật cường đối kháng, bắt hành hình giữa lộ đá nắng phơi;
Người lui ẩn chờ cơ, truy khử mạng trong đầm lầy mưa ngập.  

Những nạn kiếp bi thương dồn dập;
Nhiều tai ương thảm khốc bất an.
Thình lình đeo dị bệnh,  độc trùng đột nhập ngũ quan;
Đột ngột mắc nan y, vi khuẩn hoành hành lục phủ.

Than ôi:
Người mục tử tàn hơi đành lâm tử;
Vị chăn chiên tận mệnh bỗng rời chiên.
Nước mắt sa thương cảm khóc cha hiền;
Dòng lệ chảy nhớ nhung sầu chủ trại.

Hết thảy ngoại nhân, tất cả họ u buồn rồi nguội lại;
Riêng phần nội bộ, chỉ duy mình thổn thức cứ triền miên.
Vọng dung nhan bằng hữu nào quên;
Mơ bóng dáng thân tình mãi nhớ.

Tận suy:
Chi đạo thanh tùng thường tụ thủ;
Ninh tri bạch nhạn điều ly quần .(1)
Bọt sóng vừa tan;
Làn mây chợt đảo.

Bĩ thượng võng văn hô hữu hảo;
Tuyết trung không tưởng kiến kim bằng.(2)
Đó gẫy cánh buồm căng;
Kìa rơi khung lá biếc.

Thảm thính thu phong xuy lạc diệp;
Sầu khan dạ nguyệt chiếu không vi. (3)
Cầu anh giờ lâm tử, Thánh quan thầy dẫn lối phù trì;
Nguyện bạn phút tàn sinh, Thần bổn mệnh soi đường dắt hướng.

Ước mong sao:
Do thành tín nguyên đời tin tưởng;
Bởi cậy trông suốt kiếp tựa nương.
Chúa ban anh hưởng ánh sáng Thiên đường;
Thần dắt bạn vào miền vui Đất hứa.

Thắp ngọn nến cầu Cha cứu chữa;
Dâng làn hương khẩn Mẹ bao dung.

Xuân đài tự tại, chân hưởng phúc chi vô cùng;
Thọ vực tiêu dao, tín thường sinh chi hữu vĩnh.(4)


Kinh văn sở thỉnh,
 Hiệp chúng đồng âm.(5)

Khẩn dâng;
A-mạnh !

KP Bùi Nghiệp

Chú thích:
(*) 34 là con số tạm kê, có thể còn thêm nhưng chưa rõ
(1)   Chỉ nói thông xanh thường tụ hội
Nào hay nhạn trắng lại ly đàn.
(2) Chẳng còn nghe thấy hô bạn quý
Tưởng hoài trong tuyết thấy anh em
(3)Thảm thấm gió thu bay lá rụng
Buồn nhìn trăng giãi chiếu màn không
(4) Kinh Cảm tạ niệm từ (Phục dĩ): An nghỉ đài xuân, phúc hưởng chẳng cùng chẳng hết!
Tiêu dao cõi thọ, thường sinh an lạc vĩnh hằng!
(5)Hợp tiếng hòa dâng.
Chung lời khẩn thiết,


VĂN TẾ ÂN SƯ - LM PHAO LÔ VŨ SỬU



(Đã Từ trần ngày 13//05/2020
Hưởng thọ 89 tuổi, 61 năm Linh mục)


Thánh hiệu Phao Lô;
Danh xưng Vũ Sửu.
Giã biệt trần hoàn;
An phần vĩnh cửu.

Sách ghi:
Từ Tân Mùi (1931) làng Phúc Nhạc, khởi đầu từ đất Bắc tạm sinh;
Đến Canh tý (2020) xứ An Giang, kết thúc đến quê Cha hằng hữu.

Mới mười hai tấm bé, nhanh chân vào chủng viện nhập đoàn;
Vừa trọn giáp nhi đồng, vội gót tới nhà chung tề tựu.
Học lối hay tinh tuý tốt lành;
Thâu đường sáng khôn ngoan vi diệu.

Khi xưa:
Mười chín tuổi, sang thành Rôm tìm kiếm tinh hoa;
Hai tám xuân, tại Ý quốc đạt thành bối bửu.
Phúc trọng do Chúa khiến,  đây thực tâm nguyền;
Tin mừng đến người nghèo, chính là khẩu hiệu (*)

Vâng giám quản kêu vời;
Đáp chủ chăn vẫy triệu.
Rời xứ ngoại, ôm kết quả thiên ân;
Về quê Nam, dậy ươm mầm thánh hựu.

Một dạ trau dồi, ngôi giáo sư chủng viện buộc ràng;
Nhất tâm truyền đạt, chức giám đốc nhà tràng bận bịu.
Trí thâm uyên thấm đẫm nồng say;
Tâm hiền đức toả lan ngọt dịu.

Hàng năm mở lối đỡ nâng; 
Suốt tháng khai đường dắt díu.
Ra công bủa lưới quăng chài, tuyển ngư phu mẫn cán, biển mênh mông thâu cá bạc lao xao;
Gắng sức vun mầm tưới gốc, gom thợ gặt chuyên chăm, đồng bát ngát gánh lúa vàng vắt vẻo.

Thân thong dong thanh thản, vui đơm hoa sáng sớm nhẹ nhàng;
Trí rạng rỡ cần cù, nhận kết quả chiều tà nặng trĩu.
Nguyên cả đời thắm đắp nghĩa nhân sinh;
Trọn một kiếp say bồi ơn thánh triệu.

Hôm nay:
Đời thượng thọ lưng còng;
Tuổi cao niên gối khuỵu.
Việc quá khứ, đủ công lao Chúa thưởng phước vinh quang;
Chờ tương lai, đầy đức độ Trời ban ơn tuyệt diệu.

Đêm buông sương lá phổi ngưng tàn;
Ngày tắt nắng nhịp tim dứt điệu.
Nhân thế đã thành toàn;
Sứ trời nay báo hiệu.

Chúng con:
Kính tưởng công ơn dậy dỗ đắp bồi;
Hàm suy ân nghĩa răn truyền lo liệu.
Thành tâm đệ tử, mắt nhìn cao cung tiễn hồn thiêng;
Hoài niệm ân sư, đầu cúi thấp bái chào linh cữu.

Nến trắng thắp tri ân!
Hương lam dâng kiến hựu!

Bùi Nghiệp

7 tháng 3, 2020

VĂN TỂ GB VŨ VĂN RIỄN



VĂN TẾ BẠN
(Gioan Baotixita Vũ Văn Riễn, từ trần 05.3.2020  tại San Diego – US)

Anh Riễn!
Anh Vũ Văn Riễn!
Xác biệt thế trần;
Hồn quy Thiên điện.

Thời thơ ấu sinh nơi đất Bắc, còn ngây thơ lẫm chẫm nét hồn nhiên;
Thuở thiếu nhi ngụ xứ miền Nam, đã mở trí hăng say đường tu luyện.
Nghiên bút chốn nhà tràng;
Sách đèn trong chủng viện.

Với bạn bè học hỏi lời thiêng;
Cùng trang lứa trau dồi ý thiện.
Mong nên người ngư phủ, KHAI  nguồn sông bủa lưới thu gom;
Ước thành thợ nông phu, PHÁ mạch đất bâm cày phát triển.

Ngờ đâu:
Cơ trời giáng tai ương;
Vận nước lâm nguy biến.
Giống nòi gieo hoạ tuốt đao;
Chế độ rước sầu gây chiến.

Buông nghiên sách vở, cậu sinh viên đắng đót buồn phiền ;
Rũ áo tu sinh, thầy giúp xứ bần thần quyến luyến.
Đành buông rời lý tưởng phó trao;
Bỗng đứt đoạn tâm tình dâng hiến.

Bỏ quê hương vượt cõi mốc biên thuỳ;
Rời xứ sở qua lằn ranh ngoại tuyến.
Rồi đến lúc thảnh thơi;  
Đã qua hồi hung hiểm.

Cũng tới ngày:
Hoạ rời xa lận đận vèo tan;
May lại đến yên hàn tiếp diễn.
Hoài mơ dĩ vãng, thường cô đơn độc bóng suy tư;
Tiếc nuối ngày qua, chỉ trầm mặc riêng mình hoài niệm.

Đôi ba lúc, cùng anh em nhắc chuyện xa xưa;
Thảng hoặc khi, với hữu hảo ôn dòng  kỷ niệm.
Dẫu một ngày bén nghĩa, bạn bè luôn nhắc nhớ tương giao;
Mà suốt kiếp bền duyên, bằng hữu vẫn ân cần thân thiện.

Tưởng qua đi đầu cuộc long đong;
Ngờ tiếp tục cuối đời mãn nguyện.
Quỹ nhân sinh ấn định rành rành;
Khung định mệnh ghi hằn hiển hiện.

Than ôi!
Trống gọi phách kìa vang;
Chuông truy hồn bỗng điểm.
Ánh chiều nghiêng réo gọi, bạn đi ngay chẳng chút ngại ngần;
Tia nắng héo vẫy vời, anh bước vội không màng lưu luyến. 

Bỏ thê noa giường chiếu ấm êm;
Xa cô phụ gối chăn âu yếm.
Thân bụi tro tàn tạ hư không;
Kiếp bóng bọt vỡ oà tan biến.

Chúng tôi nay:
Thắp làn hương ngước mắt cầu xin;
Đốt ngọn nến cúi đầu khẩn nguyện.
Mong anh vào bến ngàn thu;
Chúc bạn cập bờ vĩnh viễn.

 Biệt ly;
Tống tiễn!

KP Bùi Nghiệp

26 tháng 2, 2020

VĂN TẾ ĐẠI TƯỜNG



VĂN TẾ ĐẠI TƯỜNG
(Mãn tang ba năm nhạc sĩ Thôngvivu, Giám mục Phan Thiết)

Còn hoài nhung nhớ;
Vẫn mãi sầu miên.
Cách biệt bạn hiền;
Từ ly bằng hữu.

Ba năm rời xa trần thế , đột ngột xuôi tay, gấp đến chốn nhàn vui vĩnh cửu;
Ngàn ngày cách biệt nhân gian, vội vàng nhắm mắt, mau về nơi phước hạnh ngàn thu.
Biển mãi khóc sầu u;
Thông còn buồn nấc nghẹn.

Nhớ mãi:
Nuối tiếc vị cha chung cảm mến;
Hoài thương người nghệ sĩ tài hoa.
Ngôn ngữ nồng nàn tha thiết, núi Tà-pao nắng giãi chan hoà;
Âm thanh quyến rũ rộn ràng, trời Phan Thiết mây vờn âu yếm.

Bút động nghiên mài, nhủ thế thái bằng tâm ca tuyệt diễm;
Đàn rung phím nắn, khuyên nhân sinh với nhã nhạc thanh băng.
Chính khí cao lăng;
Tinh anh trường dẫn. (1)

Biển biếc bao la, tay ngư phủ lưới chài cần mẫn;
Đồng xanh bát ngát, gót nông phu cày xới chuyên chăm.
Thường cao điểm, cá đầy khoang lớp lớp man vàn;
Cứ bội thu, Thóc ngập lẫm hàng hàng vô số.

Ong cõng mật thơm ngon đẫy tổ;
Tằm ươm tơ mượt óng tràn nong.
Vì tình yêu thúc bách, tận tinh thần lo lắng đèn chong;
Bởi chân lý kêu vời, quên thể xác nhọc nhằn gót khổ.

Lũ kết đồng tâm sơn hải cố;
Thụ thành liên lý địa thiên trường.(2)
Năm từng năm ngăn lũ sói rình chuồng;
Tháng đến tháng dắt bày chiên nhập trại.

Than ôi:
Khung định mệnh thành toàn, Chúa vẫy gọi ban miền vui dấu ái;
Quỹ thời gian viên mãn, Trời kêu vời thưởng đất hứa xinh tươi.
Thân xác tuy rữa mục tan rời;
Linh hồn lại vĩnh hằng mãi sống.

Đa nhân bi thống;
Bách thế tối thương.(3)
Do Thiên sai anh quyết chí mở đường;
Bởi Thánh triệu bạn bằng lòng khai phá.

 Cam khổ cộng thường tình thượng cả;
Tử sinh vĩnh cách thống hà như (4)
Năm mươi năm giao hảo bền dư;
Nửa thế kỷ hữu bằng cảm khái.

Đồng tâm tối tương thân, tạc dạ thượng bồi liên dạ thoại;
Cao sơn kỳ cộng vãng, thử thân vô phục tịnh kiên du.(5)
Đời nhân gian ảo ảnh bóng phù du;
Cuộc thế thái mơ màng hình bọt sóng.

Suy đời hôm nay, như gió thổi tơ mành khẽ động;
Nghiệm kiếp hiện tại, Tựa bóng câu cửa sổ vèo qua.
Người sang sông nhưng để lại hương hoa;
Bạn khuất núi mãi lưu tồn ánh đuốc.

Khấn xin:
Nay ngước mắt van nài thánh rước;
Lại thành tâm khẩn nguyện thần nghinh.
Đức Chúa hằng thương xót, ban gia phần vĩnh viễn phúc vinh;
Ba ngôi mãi bao dung, thưởng sản nghiệp muôn đời rực rỡ.

Cậy Đức Mẹ cầu bầu giúp đỡ;
Nhờ Thiên thần hộ thủ dìu nâng.
Tới bến Thiên đàng;
Vào miền lạc cảnh.
A-mạnh

Bùi Nghiệp
--o0o—
(1) Chính khí cao vời,
Tinh anh còn mãi.
 (2)Kết mối đồng tâm non biển chặt,
Cây thành liền rễ đất trời lâu.
(3) Nhiều người buồn tiếc,
Trăm thuở xót xa.
(4) Ngọt đắng sẻ chia, tình cao rộng;
Sống chết cách biệt, xót nhường bao.
(5)Một bụng thân nhau, năm trước vẫn còn đêm chuyện vãn.
Non cao ước hẹn, thân này đâu được sánh vai chơi.