(Đường thi – Lộc lư (*)
Mặc gió đông về ngập tuyết sương
Ba nhà thông thái trẩy lên
đường
Kìa vì sao chuyển nhìn nghi hoặc
Đó bóng tinh lưu ngắm khác thường
Quả quyết kỳ nhân phù hạnh phúc
Rõ ràng dị chúa giáng yêu thương
Mau mau hành lý cùng đi tới
Bỏ lại lầu vàng chớ vấn vương
Mịt mùng sa mạc buốt đêm trường
Mặc gió đông về ngập tuyết sương
Vạn lý non cao nhiều hiểm họa
Ngàn trùng núi thằm lắm tai
ương
Sau lưng êm ấm không thèm
khát
Trước mặt nguy nan cứ dũng
cường
Đằng đẵng đêm thâu nào quản
ngại
Một lòng diện kiến đức tân
vương
Sao sáng hằng soi suốt chặng
trường
Ô kìa bỗng chói tựa vầng
dương
Như mùa xuân tới um màu sắc
Mặc gió đông về ngập tuyết sương
Hiện rõ lều tranh nơi tuyệt
cốc
Mờ xa dinh thự chốn châu
phường
Mơ màng bỡ ngỡ nào ai thấu
Mắt thịt bừng lên rõ tỏ tường
Nơi hang đá ẩm rất tầm thường
Hiện một hài đồng quá dễ
thương
Mắt tỏa hào quang môi tựa
ngọc
Mi tràn ánh sáng trán như
gương
Bừng sao Bắc hiện mờ tinh đẩu
Mặc gió đông về ngập tuyết sương
Ấm áp trong vòng tay phụ mẫu
Chính quà Thượng Đế tặng muôn
phương
Lễ vật bày ra tiến ấu vương
Vàng ròng mộc dược với trầm
hương
Tượng trưng kính trọng lòng
khâm phục
Bày tỏ thành tâm ý thảo
nhường
Trăm nước bình an ca thái lạc
Ngàn dân hạnh phúc tấu du
dương
Tạ từ hớn hở đầy tin mến
Mặc gió đông về ngập tuyết sương!
Bongtaduong