Trang

8 tháng 12, 2013

Thu dạ khách cảm (I) – Nguyễn Trãi



旅舍蕭蕭席作門,
微吟袖手過黃昏。
秋風落葉羈情思,
夜雨青燈客夢魂。
亂後逢人非夙昔,
愁中送目寓乾坤。
到頭萬事皆虛幻,
休論凡亡與楚存
阮廌

PHIÊN ÂM:
Lữ xá tiêu tiêu tịch tác môn,
Vi ngâm tụ thủ quá hoàng hôn.
Thu phong lạc diệp ki tình tứ,
Dạ vũ thanh đăng khách mộng hồn.
Loạn hậu phùng nhân phi túc tích,
Sầu trung tống mục ngụ càn khôn.
Ðáo đầu vạn sự giai hư huyễn
Hưu luận Phàm vong dữ Sở tồn.

Dịch nghĩa: Cảm xúc đêm thu ở đất khách (I)

Quán khách tiêu điều treo chiếu làm cửa
Ủ tay vào áo khẽ ngâm nga trong buổi hoàng hôn
Lá rụng trong gió thu gợi cảm xúc
Đêm mưa ánh đèn leo lét khiến khách thả hồn vào mộng
Sau loạn chẳng ai là quen cũ
Trong cảnh sầu gửi tâm hồn vào trời đất
Chung quy muôn việc đều là hư ảo cả
Thôi chớ bàn chuyện Phàm mất với Sở còn làm gì.

Dịch thơ: Cảm xúc đêm thu (Nguyễn Hữu Thăng dịch)

Quán trọ tiêu điều cửa chiếu buông
Khoanh tay ngâm vịnh trước hoàng hôn
Gió thu lá rụng gieo hoài cảm
Mưa tối đèn chong thả mộng hồn
Sau loạn gặp người đều lạ lẫm
Trong sầu nhìn cảnh thảy buồn hơn
Chung quy muôn việc đều hư ảo
Đừng chuyện Phàm vong với Sở còn.

LY KHÁCH ĐÊM THU (Phóng dệt Bongtaduong)
Lữ quán buồn hiu trải chiếu ngồi
Rung đùi ngâm vịnh ngắm chiều trôi
Thu về lá rụng hoài lai vãng
Mưa đến đèn khêu tưởng khứ hồi
Loạn lạc đi qua lưu bụi đất
Sầu tư ập đến gởi mây trời
Ôi thôi muôn sự đều hư ảo
Phàm – Sở bàn chi việc đã rồi

Không có nhận xét nào: