Trang

3 tháng 11, 2015

KINH BÁCH DỤ 27-30



27. Trị Vết Thương
Vua đánh đập ông già tàn nhẫn
Thuơng tích nhiều rất nặng thịt da
Ông về phân ngựa xức thoa
Vài ngày vết sẹo lành da tức thời

Có nguời độn rình nơi góc xó
Thấy tuởng rằng phân đó rất hay
Vui mừng về bảo con trai
Cha tìm ra thuốc chữa ngay chóng lành

Nếu cố chịu cho đành đánh xuống
Chữa cho con một thoáng là xong
Đánh xong phân ngựa bôi lưng
Hành vi như thế lại xưng tài tình
oOo
Bất tịnh quán thoát sinh ly tử
Thói mê lầm phát khởi tự do
Không nên bắt chước anh khờ
Thuốc tiên thành bệnh càng lo luỵ phiền

28. Xẻo Mũi
Xưa có một anh chàng sở đắc
Lấy đuợc em nhan sắc dễ nhìn
Chỉ duy cái mũi dị hình
Gặp cô gái khác mũi xinh dọc dừa

Uớc gì có thay đưa cho vợ
Chắc chắn nàng đẹp tựa thiên thần
Rình nơi góc khuất mưu toan
Chờ cô gái lại cắt phăng mũi về

Vào đến cửa hả hê gọi vợ
Anh tặng em mũi đó đẹp cao
Mặc nàng giải thích ra sao
Cắt ngay mũi vợ chắp vào cho xong

Kết quả rõ chẳng hòng toại ý
Vợ càng thêm xấu xí dung nhan
Hai nguời con gái hồng nhan
Chồng ngu mà ác bị tàn tạ hoa
oOo
Chuyện giống kẻ đứng xa quan sát
Thấy Sa Môn dung mạo chính đoan
Thủ tiêu cuớp lấy hành trang
Giả xưng bắt chuớc chỉ mang lấy sầu


29. Ðốt Áo
Có một kẻ làm thuê khổ não
Để dánh tiền may áo vải gai
Ra đuờng thiên hạ rỉ tai
Đẹp nguời tốt tuớng sao may áo xoàng

Tôi có phép giúp làm vừa ý
Phải tin theo đừng nghĩ vẩn vơ
Anh nghèo tâm thức dại khờ
Vâng vâng dạ dạ đứng chờ phép tiên

Tên lừa nói đốt liền đống lửa
Cởi ngay ra vứt phứa vào đây
Chờ trong chốc lát mấy giây
Từ trong đám cháy hiện ngay áo vàng

Theo lời nói vội làm như hứa
Áo gai bùng bắt lửa thành tro
Đứng nhìn nửa buổi ô hô!
Thân trần trụi lủi thẫn thờ khôn nguôi
oOo
Qua nhiều kiếp, thân nguời mới có
Chẳng giữ gìn nghe xỏ nghe xiên
Tự mình huỷ hoại thiên duyên
Như nghèo đốt áo nào nên nỗi gì!



30. Nuôi Dê
Xưa có kẻ nuôi dê giỏi giắn
Nên sinh sôi ngàn vạn rất nhiều
Tính tình hà tiện bần keo
Để nguyên như vậy chẳng tiêu pha gì

Lại có kẻ chuyên đi lập kế
Lê la gần cứ thế làm quen
Lời ngon tiếng ngọt dịu êm
Kết thành tri kỷ đôi bên tâm đầu

Nó thủ thỉ anh đâu có vợ
Ở thôn xa duyên nợ đang chờ
Một nàng nhan sắc trời cho
Xứng đôi vừa lứa kết tơ chỉ vàng

Nghe đến đó hân hoan vô kể
Vội cấp dê sắm lễ cau trầu
Dù chưa biết mặt nàng sao
Cũng mơ mộng đợi mai sau lửa đèn

Ba ngày tới nó bèn đáo lại
Nói dối nhăng cô ấy đồng tình
Lại may mắn đến thình lình
Vợ anh chuyển dạ hạ sinh trai đầu

Mừng khấp khởi nguời đâu mắn thế
Vừa hứa hôn đã đẻ con trai
Cấp thêm dê béo một bày
Gọi là kỷ niệm cho ngày khai sinh

Bẵng một dạo thình lình nó đến
Mặt sầu u con hiện chết rồi
Đến chia buồn nhé anh ơi
Khóc than buồn bã khôn nguôi tấc lòng
oOo

Trong Phật giáo hẳn không ít bậc
Chẳng vuơng màng sắc dục vị ngon
Nhưng mơ uớc vọng danh thơm

Hão huyền chuốc lấy sầu cơn mơ hồ

Dệt thơ: Bongtaduong

Không có nhận xét nào: