56. Cái Không Có
Xưa hai kẻ
đi trên đường trống
Nguời đẩy xe
toàn giống cây vừng
Loay hoay giữa
vũng đất bùn
Nhọc nhằn lui
tới vô cùng khổ ghê
Bèn kêu gọi
kéo xe lên cạn
Rất sẵn sàng
cứu nạn cho xong
Lấy gì ra để
trả công
Thưa tôi
không có gì mong đáp đền
Hai nguời giúp
kéo lên hoàn tất
“KHÔNG CÓ”
đâu? Trả gấp ra đây
Đợi chờ xòe
mỏi bàn tay
Phu xe bối
rối giãi bày ra sao!
Một nguời đó
hiểu cao lẽ thật
Thôi đi nào
bất tất vẩn vơ
Phu xe từng
nói nãy giờ
Đã đưa
“KHÔNG CÓ” còn chờ đợi chi
oOo
Trong cảnh
giới luận suy “KHÔNG - CÓ”
Hình thể này
lúc tỏ lúc tan
Vô nguyên vô
tuớng thính quan
Chơn không nhập
lý luận bàn giác mê
".
57. Bị Đạp Rụng Răng
Xưa có một
phú ông uy tín
Gia nhân hầu
xu nịnh tranh ham
Phú ông mắc
bệnh khạc đàm
Bao nhiêu
lần nhổ tranh phần đạp lên
Lại có kẻ kề
bên hầu cận
Nhưng chậm
chân chẳng dẩm đuợc đờm
Thôi đành
suy nghĩ nguồn cơn
Tranh công
truớc lúc phú ông nhổ phè
Rình đến lúc
khò khè cuống họng
Đứa gia nhân
vút phóng đạp phăng
Trúng ngay
mặt chủ rơi răng
Bao nhiêu
máu miệng chảy tràn rách môi
Đau
đớn quá buông lời mắng xả
Tại
làm sao nguơi đá miệng ta
Bày
tôi thưa lại thật thà
Do
tranh phúc chủ nên ra nỗi này
oOo
Làm
đúng lúc phút giây xuất phát
Đợi
thời cơ quan sát kỹ càng
Non
suy đón truớc vội vàng
Gây
nhiều khổ não đeo mang phiền hà
58. Chia Của
Xưa
trong nuớc Ma-la tộc hệ
Có
phú ông Sát đế bệnh tình
Biết
giờ lâm tử tàn sinh
Gọi
hai con lại trối tình truớc sau
Khi
cha chết cùng nhau mai táng
Cả
gia tài sòng phẳng công tâm
Y
theo di chúc mỗi phần
Chia
đi chia lại khó phân cho đều
Cãi
cọ mãi gây nhiều phiền não
Đành
nhẽ nhờ ông lão giải thôi
Khó
chi mỗi thứ cắt đôi
Ăn
đồng chia đủ từng nguời là xong
Nghe
phân định quyết lòng thực hiện
Toàn
gia trang cắt nghiến hai phần
Chiếu
chăn giuờng chõng áo quần
Tiền
tài văn tự cắt luôn công bằng
oOo
Lý
và pháp tu hành Phật pháp
Chớ
buộc ràng nguyên tắc đóng khung
Tùy
nghi uyển chuyển hợp cùng
Vô
tình hủy hoại lại không đuợc gì!
59. Xem Làm Bình
Xưa hai kẻ
đồng đi nghị sự
Thấy thợ làm
bình sứ nơi xa
Tay nghề
tinh xảo tài hoa
Trầm trồ
thích thú lân la đến nhìn
Một nguời
nhớ như in giờ hội
Dẫu say mê
cũng vội lên đuờng
Tham gia góp
mặt hội truờng
Được mời dự
tiệc nhận luôn phần quà
Nguời còn
lại la cà lò gốm
Mãi đến
chiều chưa dợm bước đi
Cố tình hội
nghị bỏ bê
Mệt phờ bụng
đói còn chi tiệc mừng
oOo
Nguời thế
tục xem thuờng thời khắc
Mải đam mê
quên phắt tu hành
Trầm luân bể
khổ tử sanh
Bao giờ
chứng quả chánh thành hồi tâm
60. Thấy Vàng Dưới Nước
Có nguời trẻ
bên hồ ngoạn cảnh
Thấy đáy ao lấp
lánh thoi vàng
Nhảy ngay
xuống nuớc vội vàng
Lặn mò hì
hụp chỉ toàn bùn hôi
Lên bờ thở
thì ôi lại thấy
Cứ y nguyên
chỗ ấy lạ kỳ
Nguời cha
tiến đến hỏi gì?
Bèn thưa
tường tận chuyện hy hữu này
Cha ngó
xuống biết ngay là bóng
Còn vàng
nguyên ở bọng cây cao
Leo lên lấy
xuống đi nào
Quả nhiên
kim loại đính vào tàn cây
oOo
Nguời phạm
tục ngày ngày đuổi bắt
Những phù
hoa bóng sắc hão huyền
Quên đi chất
thực căn nguyên
Gánh bao khổ
nhọc ưu phiền mà thôi
Dệt
thơ: Bóng Tà Dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét