Trang

21 tháng 11, 2015

KINH BÁCH DỤ 61-65


61. Tạo hình người

Kìa đệ tử Bà la tuyên khắp
Phạm Thiên vương tạo lập vũ hoàn
Muôn loài vạn vật đầy tràn
Đều do pháp lực Đấng làm mà nên

Một đệ tử tài hèn trí mọn
Miệng huyênh hoang: tôi trọn khôn luờng
Một ngày y gặp Phạm vuơng
Con mong sáng tạo ra muôn vạn loài
  
Thầy ngăn cản trí tài chưa đủ
Bản lãnh chi mà cứ cuồng ngông
Coi  lời dậy bảo như không
Nặn ngay một vật thoáng trông dị hình

Cổ nhỏ quắt đầu phình vĩ đại
Bàn chân bè cẳng lại tí ti
Trông qua giống quỷ A tỳ
Hình dung dị hợm giống chi loài nào
oOo
Vì nghiệp báo tạo bao sinh vật
Kiếp luân hồi  nhị thập nhân duyên
Đâu nào do bởi Phạm Thiên
Có đâu vuớng mắc nhị biên mà hòng

62. Ăn Thịt Gà


Xưa có một bệnh nhân sức qụy
Mời lương y chẩn trị thuốc thang
Khám xong huyết mạch kỹ càng
Khuyên thuờng ăn uống nhiều đàn gà non

Bệnh nhân bảo thằng con rành rọt
Ra chợ mua chỉ một gà thôi
Ăn qua lần ấy xong rồi
Không dùng tiếp tuc nào vơi nhẹ mình

Thầy thuốc hỏi bệnh tình thuyên giảm?
Thật lòng thưa giới  hạn một gà
Ngỡ rằng như vậy cũng qua
Ít nhiều đều thế khác là chi đâu!
oOo
Học Phật pháp suy sâu xét rộng
 Phải thuờng xuyên chú trọng ngày ngày
Có đâu tìm hiểu sơ sài
Hầu mong đắc đạo thật sai lầm nhiều

63. Chạy Trốn
Chuyện xưa kể nuớc Càn-Đà-Vệ
Có một đoàn văn nghệ diễn tuồng
Gặp thời đói kém thất thuờng
Cả đoàn gồng gánh tha phương kiếm tiền

Đuờng đi phải qua triền núi hiểm
Nhiều qủy ma ẩn hiện sát sanh
Tối trời đêm xuống thật nhanh
Đoàn nguời mệt mỏi thôi đành dừng chân

Suơng xuống phủ, gió vần lạnh lắm
Đốt lửa tên suởi ấm bập bùng
Có nguời mắc chứng bệnh run
Lấy đồ La sát mặc chung ngủ ngồi

Nửa đêm đó một nguời thức giấc
Thấy quỷ ngồi hoảng hốt vùng la
Co chân phóng trốn thật xa
Cả đoàn kinh động cũng ùa chạy luôn

Anh chàng bệnh nghe ồn chợt tỉnh
Thấy đoàn nguời quáng quýnh kinh tâm
Hoảng hồn vùng chạy sát chân
Thực hư chẳng rõ cứ lần theo sau

Đoàn chạy trốn ngoái đầu nhìn cuối
Ôi quỷ vuơng cứ đuổi không ngơi
Gai cào đá vấp tả tơi
Đến khi trời sáng mới lòi lộ ra
oOo
Nguời đời thế mong tìm tối thuợng
Còn u mê huyễn tuởng ám hồn
Não phiền bàm chặt đâu buông
Tự mình quấy nhiễu sa vòng quẩn quanh

64. Quỷ Trong Nhà Cũ

Có nhà cổ không ai cư trú
Đồn đãi rắng quỷ ngụ bên trong
Ai ai cũng sợ kinh hồn
Dám đâu bén mảng nào mong lại gần

Bỗng có kẻ to gan  lớn mật
Nói tối nay  tôi nhất định vào
Lại thêm một kẻ cứng đầu
Cũng tuyên trùng hợp như nhau y lời

Đứa đến trước vào rồi đóng kỹ
Cửa cài then phòng quỷ đi vào
Đứa sau đạp cửa xông ào
Bên ngăn bên phá anh nào cũng hăng

Cửa vỡ nát hai thằng tuởng quỷ
Cứ xông vào tỷ thí đánh nhầu
Sứt tai mẻ trán u đầu
Sáng ra nhận biết mặt nhau mới ngừng
oOo
Đời luôn có đối phuơng tranh cạnh
Ai cũng cho lẽ mạnh là mình
Tranh hùng ẩu đả bất minh
Đều là ngu ngốc khi kình chống nhau

65. Ăn Bánh Độc

Xưa có một gia đình xung khắc
Vợ thù dai mưu ác rửa hờn
Thuờng rình cơ hội chờ trông
Tìm phuơng lập kế cho chồng chết tươi

Dịp may đến chàng rời xứ sở
Đi làm ăn tận ở nước xa
Gói năm trăm bánh đậm đà
Tẩm vào độc duợc làm quà hôm mai

Chồng xúc động chia tay vợ đảm
Trẩy lên đuờng chưa dám bóc ăn
Đuờng rừng trời đã tối tăm
Leo cây cao ngủ hành trang quên cầm

Đêm hôm đó năm trăm tên cuớp
Cứ mỗi thằng một ngựa hung hăng
Dừng chân nơi cánh rừng hoang 
Thấy bao bánh lạ chia ăn đồng đều

Toàn bọn cuớp thảy  đều tắc tử
Anh chàng kia thu ngựa lên đuờng
Vào triều ra mắt quốc vuơng
Chính tôi đã diệt lũ cuờng đạo đây

Vua nuớc ấy truyền ngay thánh chỉ
Đi điều tra sự thể kỹ càng
Quả nhiên bọn cuớp năm trăm
Chết trong rừng bởi tay chàng dũng nhân

Vua cảm khái thuởng ban tuớc lộc
Cùng bạc vàng gấm vóc đất đai
Triều thần ghen tức ngoại lai
Dèm tâu thiên vị điếc tai không ngừng

Vua nổi giận mắt trừng phán bảo
Ai khả năng thách đấu ra mau
Thi tài võ nghệ thấp cao
Quan quân hãi sợ dám đâu tranh hùng

Xảy trong nuớc nơi rừng hiểm trở
Có mãnh sư ác thú hại đời
Chúng tâu duy nhất có nguời
Mới đầy bản lĩnh đến nơi diệt trừ

Vua chấp thuận triệu nhờ sở cậy
Cấp một dao một gậy lên đuờng
Lệnh vua nào dám buớng uơng
Đánh liều dấn buớc vô phuơng chối từ

Sư tử thấy gầm gừ gào rống
Nhảy ngay vào vồ sống chàng trai
Kinh hoàng ví bạt hồn bay
Nhanh chân tẩu thoát trèo ngay lên cành

Vật đứng duới há banh miệng rộng
Thật bất ngờ dao nhọn văng rơi
Đúng vào họng thú chết tuơi
Dịp may hiếm có cho đời chàng kia

Quá vui suớng kéo về lợi phẩm
Tấu trình vua bổn phận chu toàn
Triều thần bái phục uy năng
Nhà vua tâm đắc thưởng  ban hiền tài
oOo
Chuyện ngũ dục cơ may tránh hoạ
Là chứng minh sơ quả Tu Hoàn
Gặp vua như hội thánh nhân

Não phiền chiết phục đại ân tựu thành

Dệt thơ: Bóng Tà Dương

Không có nhận xét nào: