Trang

14 tháng 1, 2013

KHÓC MĂNG



 (Cha con nhà giáo Phạm Tâm đồng tử nạn 24.12.2007
 tại Ngã tư Gò Dưa, Tam Bình, Thủ Đức)

Monica – Phạm Nguyễn Trúc Anh.
Khi tóc con, dăm bảy sợi còn xanh,
Mẹ trau chuốt nên dài an nhiên lắm.
Chân con bước sân giáo đường ngợp nắng,
Rộn ràng vui tà áo trắng tinh khôi.
Đức Mẹ trên cao nhìn xuống mỉm cười (?)
Bồi hồi nhớ ngày xuân Nazaret!…

Con riu ríu bước bên cha khép nép,
Mảnh trinh trong, trang giấy trắng mở ra.
Chữ đầu đời con viết: Monica!
Là thánh hiệu suốt đời con ghi nhớ.
Từ dạo ấy linh hồn con mở cửa,
Nhận dấu đức tin bỡ ngỡ vào đời.
Chúa Thánh Linh tăng thần khí đôi môi,
Con mạnh mẽ tụng xưng lời thánh đức.

Monica – Phạm Nguyễn Trúc Anh.
Khi tóc con, mười bảy sợi còn xanh,
Chưa người vuốt nên dài an nhiên lắm.
Chân con bước mảnh sân trường chợt nắng,
Tóc con dài giọt nắng trắng rơi rơi.
Chưa biết buồn , áo vẫn trắng tinh khôi…
Và trang sách mở ra dòng tri thức
Mê say uống - chưa no hồn rạo rực!…

Monica – Phạm Nguyễn Trúc Anh.
Sớm mùa đông – nguyệt tận trăng tàn,
Con bạc phận trút linh hồn mỏng mảnh.
Hoa phượng đỏ nở trái mùa đông lạnh,
Vội rụng rồi sắc huyết ứa tinh sương.
Bỏ chị - anh – và mẹ rất bi thương,
Bỏ bè bạn – mái trường thân âu yếm.
Bỏ lại hết – những vòng tay quyến luyến!
Con đi đi ! hoa bé nhỏ đáng yêu.
…Về tương lai,  nở lại đóa vô ưu,
Hoa vĩnh cửu dưới chân ngai bệ thánh!...

Các bác Khai Phá tiễn biệt con

Không có nhận xét nào: