Hai lăm tuổi
bỗng dưng thành ông cụ
Phê Ngũ
kinh, bình Luận ngữ tít mù
Soạn phú thi
- văn tế những cổ thư
Tướng khệnh
khạng ra chiều đây vênh váo
Cằm nhẵn
thin vê ria cười cao ngạo
Mắt lừ đừ
nhìn những kẻ hôn nhau
Chê dở hơi
tình ái chuyện tầm phào
Mà kết luận lũ
trẻ con xoàng xĩnh
Ta cằn cỗi
trước thời gian thiên định
Tự thu mình
tình nguyện sống cô liêu
Chăn cổ
phong lặng lẽ đắp buồn thiu
Đầu xanh biếc
sao hôm nay sớm bạc…
Sáu mươi tuổi
bỗng nhiên ta lại khác
Mảnh hồn xưa
ngủ kỹ chợt bừng lên
Ta ngẩn ngơ chỗi dậy thắp khêu đèn
Mà viết vội bút
xuân dòng mực tím
Bỗng dưng
nhé! Ý thơ tình tái hiện
Với tung
tăng cánh bướm lượn vờn say
Cỡi thuyền
trăng lãng mạn dạo thiên thai
Ôi số mệnh
oái oăm trò ngược ngạo…
Bùi Nghiệp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét