Trang

29 tháng 11, 2012

ĂN CƠM TRƯỚC KẺNG


 Ngàn vàng chăm chắm giữ gìn,
Chưa xuân đã gởi nhân tình một đêm.
Bùn nhơ hạ giới trồi lên,
Ngập linh hồn trắng – nhuốm đen xác ngà...

Khách hà nhân giả?
Cắc cớ chi suồng sã kèo mời!
Giếng tình nương cơn ứ hự sụp trồi,
Khi lai tỉnh – Than ôi chừ bay mất!

“Trước ý tài hoa - hoa bất phát,
Vô tâm sáp liễu - liễu thành um.” (1)
Và ôi thôi, gạo đã nấu thành cơm!
Khê – sống – nhão, lửa rơm tàn đâu đủ.

Này kết quả một mầm sinh vừa nhú,
Bụng căng phồng như muốn nhủ nhân gian.
Trấu cùng tro bôi trát bức lở loang,
Lấy chi rửa tấm hồng nhan khờ khạo.

Sao xóa tẩy tích tàn đêm gây bão,
Một sinh linh tương báo đã hình thành...
Oan gì trách cứ cao xanh!...

Bùi Nghiệp
(1) Cố ý trồng hoa - hoa chẳng nở
Vô tình bón liễu - liễu mọc đầy
( Thơ Tính Lý)

Không có nhận xét nào: