Trang

18 tháng 11, 2012

VĂN TẾ VĂN TỪ



Anh Từ!
Anh Nguyễn Văn Từ!
Tri âm một thuở,
Vĩnh biệt ngàn thu.

Nơi Nam định, làng Quất Lâm, quê hương nguyên quán.
Miệt Hà Tiên, vùng Đất Hứa, thế cuộc di cư.
Từ niên thiếu đã tung tăng vào chủng viện,
Đến trưởng thành còn lưu luyến chốn nhà tu.

Nhớ xưa:
Hai mươi tháng tám,
Một chín sáu tư.
Chung lớp chung trường, hồn mơ thành lưới chài ngư phủ!
Cùng bè cùng bạn, dạ ước nên liềm hái nông phu!
Miệt mài kinh luân chăm chỉ,
Trau dồi trí tuệ cần cù.
Ăn ngủ vui chơi chứa chan tình bằng hữu,
Tụng suy học tập ăm ắp nghĩa ân sư.

Ngờ đâu:
Tai trời ách nước,
Đổi chủ thay cờ.
Miền Rạch giá kiếm lối vượt biên, số phần trôi nổi.
Chốn Sĩ Lâm (Seatle)  tìm nơi nhập tịch, định mệnh an cư.
Kiếp nạn sang trang đâu còn khốn khổ?
Ách tai dỡ sổ  hết nỗi sa cơ?

Mà nay:
Độc thân độc thoại,
Một chốn trầm tư.
Quá nửa kiếp tục không hẳn tục,
Gần hết đời tu chẳng thành tu.

Lặng lẽ giữ cô đơn khép kín,
Âm thầm ôm trống vắng khư khư.
Chiều nghiêng xế bóng quên lời tình ân ái !
Đêm đổ sắp tàn bặt tiếng hát ầu ơ.

Than ôi :
Cơn ác tính tháng tháng suy mòn can thận,
Bệnh trầm kha ngày ngày đục tuỗng tâm cơ.
Câu Thiên mệnh gọi hồn đáo vĩnh !
Luật tử sinh triệu xác quy hư.
Dù Biển Thước cũng khoanh tay thúc thủ,
Dẫu Hoa Đà đành bó gối khước từ.          

Hăm hai tháng chín!
Giữa tiết trung thu.
Lá biếc rụng xuống,
Lá vàng còn trơ.
Tình bằng hữu y nguyên chẳng thiếu,
Nghĩa thầy trò đong đủ tràn dư.

Van Thánh Mẫu cầu bầu  đến nơi vinh phúc,
Lạy Chúa Trời  đoái nhận vào chốn thiên thu.
Thắp nén hương lòng tiễn biệt,
Đốt cây nến trắng giã từ.

Vĩnh biệt !
Cẩn thư !...

                    Bùi Nghiệp
 (Đêm trung thu Saigon)

Không có nhận xét nào: