Trang

18 tháng 11, 2012

VĂN TẾ HOÀNG QUANG



KP JB Nguyễn Hoàng Quang (thi sĩ Hải Quỳ)
Về nhà Cha lúc 16h30 ngày 12.3.2012 tại Saigon                

Anh Quang!
Anh Nguyễn Hoàng Quang!!
Mãn phần phù thế,
Nhập cuộc vĩnh hằng.
Canh dần niên (1950), miền Hải Bắc hòa dòng nhân loại;
Nhâm thìn kỷ (2012),  đất Sài Nam giã biệt trần hoàn.

Nhớ xưa!
Từ sinh lộ mười bốn, dốc chí tu hành - tung tăng vào chủng viện,
Đến tử phần sáu hai, anh hồn thế tục - thanh thản biệt nhân gian.
Khai minh thệ ấu thời mài kinh sử,
Phá u mê niên tráng giũa thi văn.

Ước bút sắt tung hoành nơi đại hải.
Mong mực son ào ạt chốn trường giang.
Đã lúc ra đi,  lăn thân nơi binh lửa,
Lại khi trở về,  ký xác chốn thư đăng.

Câu phú câu thi tô điểm,
Chữ tri chữ trí trở trăn.
Bụi phấn trắng phủ mờ râu tóc,
Nét bảng đen hằn kín tâm can.

Một vợ trẻ đủ ấm êm chăn gối,
Bốn con thơ thêm nồng thắm sắt cầm.
Nghĩa kim bằng, thi mấy túi chuốt trau cùng mặc khách,
Tình bạn hữu, rượu một bầu ngọt lịm với tao nhân.

Than ôi!
Tuổi già xồng xộc!
Sức trẻ lụi tàn.
Chứng tai biến chín năm đằng đẵng,
Bệnh ung thư mười tháng thăng trầm.

Đêm vắt trán năm canh, đẫy mùi cam khổ,
Ngày vò đầu sáu khắc, thừa nỗi tân toan.
Trời cao ơi! ly đắng đó uống  xong tận rễ,
Đất thấp hỡi! chén cay này ăn hết nguồn căn.

Ngày tắt nắng vịn song thưa,  bóng dương tà nhạt khuất,
Đêm rơi sương căng mắt ngó,  đường âm chiếu tinh vân.
Đếm tràng chuỗi mong chờ giây phút,
Lần hạt kinh ngóng đợi thời gian.

Mảnh thân xác mau trả về địa diện,           
Tấm linh hồn chóng hội kiến thiên nhan.
Cõi đời viên mãn!
Kiếp tục thành toàn!

Thương héo hắt vợ hiền đai khăn trắng,
Cảm đìu hiu con trẻ thắt vòng tang.
Bằng hữu cũ  chén mày tao nhạt thếch,
Bạn bè xưa ly mi tớ buồn mang.

Vàng võ hắt hiu  ánh nến,
Dật dờ quấn quýt tuần nhang.
Vững niềm tin Chúa ban ơn vũ lộ,
An đức cậy hồn nương náu thiên đàng.

Tống biệt!
Bình an!!!...
                          Bùi Nghiệp

Không có nhận xét nào: